Sunday, February 27, 2011

NỒI CANH TẬP TÀNG

NỒI CANH TẬP TÀNG
Khiêm Cung

Rau dền đọt ớt xanh xanh
Vu Lan nhớ mẹ nấu canh tập tàng
Hôm nọ tôi ra sau hè hái một mớ đọt ớt đem vào nấu món canh đọt ớt tôm khô. Món ăn thanh đạm nhà quê đó làm tôi nhớ câu:
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon.
Canh đọt ớt tôm khô ngon thật các bạn ơi, vừa thơm mùi lá ớt, vừa ngọt mặn vị tôm khô. Cái ngon thơm đó không chừng là nhờ cách làm đơn giản, bình dân, ít tốn kém lại hợp với khẩu vị của người dân từng sống nơi ruộng đồng. Ăn canh đọt ớt sẽ thấy ngon hơn nữa nếu những ngày trước đó mình ăn những thứ canh nấu với vật liệu mắc tiền.
Có một lần, sau những bữa ăn thịnh soạn trong ba ngày tết, ngán quá rồi, tôi được một người bạn mời về nhà dùng cơm. Gia đình anh bạn chỉ đãi khách cơm trắng với khô cá sặt bổi nướng, chấm nước giấm giằm ớt, ai cũng khen quá ngon.
Nói tới canh đọt ớt, tôi nhớ lại nồi canh bình dân ngày xưa mẹ tôi nấu. Mẹ hái một mớ rau, đủ thứ, rau dền, đọt ớt, mồng tơi…, nấu với bắp hột xát nhỏ và cá khô, thành một nồi canh đủ thứ-có gì nấu nấy-gọi là canh tập tàng, nêm thêm tiêu hành, ăn rất được cơm. Gia đình vui vẻ ngồi xếp bằng thành vòng tròn trên bộ ván ngựa, dùng cơm với canh tập tàng chấm chung một dĩa nước mắm đồng tượng trưng cho sự đoàn kết, gắn bó, không ai nghĩ gì tới lây lan bệnh hoạn, tình thương chan hòa trong nước canh thơm ngọt đang từ từ thấm nhập vào cơ thể của mỗi người.
Tấm lòng của người dân quê xứ mình giống như món canh tập tàng, thấy đơn sơ, mộc mạc, nhưng bao giờ cũng đậm đà, thủy chung.

No comments:

Post a Comment