Sunday, February 27, 2011

THƯ GỞI EM LÊ VĂN PHÀN

THƯ GỞI EM LÊ VĂN PHÀN
(Con của Thầy Lê Văn Vững)

Dương Văn Chung

Mến gởi em Phàn,

Anh là một trong những đứa học trò tiểu học của ba em, ba thường dạy học trò gọi má em bằng thím. Năm nào cũng vậy, vào dịp nghỉ hè, ba mở lớp dạy thêm toán và pháp văn miễn phí cho trên ba mươi đứa học trò của ba và con cái của bạn ba. Ba rất nghiêm, sống thanh đạm, nhưng rất giàu lòng từ ái với học trò, coi học trò như con ruột.

Ba má lại chiếu cố chăm sóc đặc biệt cho anh. Hằng năm, cứ vào mùa hoa phượng nở, ba má xuất tiền riêng để làm bánh quai vạc nhưn đậu xanh và nhưn dừa để anh đem vào lớp làm liên hoan tất niên, có mời quý thầy cô lớp khác đến tham dự. Ba dạy cho anh đọc diễn văn chào mừng và chúc sức khoẻ quý thầy cô, cảm ơn thầy khó nhọc dạy dỗ và nói lời tạm biệt lúc nghỉ hè.

Mới ngày nào đây, giờ nghỉ giải lao trong những buổi học riêng ở nhà ba, em thường quấn quit bên anh, anh dắt em đi dạo chơi quanh quẩn. Má thường cho em mặc chiếc sơ mi ngắn tay màu trắng, bỏ vào bên trong chiếc quần sọt màu xanh dương, có hai quai tréo phía sau lưng, rồi choàng ra phía trước thành hai sợi song song cài vào lưng quần, chân mang giày săn đan. Mặt em sáng láng, ngây thơ. Má hỏi em ba má chết, em ở với ai? Em thật thà trả lời không cần suy nghĩ rằng em ở với anh. Anh vui và cảm động vô cùng.

Sau đó, anh phải đi học xa. Rồi lập gia đình và bén gót chạy theo sự nghiệp, mặt phong trần nắng rám mùi dâu, gió bão cuộc đời đẩy anh lên, quật anh xuống, anh đi làm tư sở, công sở, nhập ngũ, “tập trung cải tạo”, đi làm rẫy, làm ruộng…Cuộc sống bảy nổi ba chìm làm anh quên bẵng những gì không thể quên được, anh đã quên em rồi. Thật là đáng trách!

Nhân dịp một người bạn về thăm quê nhà, anh nhờ tìm địa chỉ của em, được biết em không còn ở cõi ta bà nầy nữa! Em “chuyển hộ khẩu” về đâu, em Phàn nhỉ?

Qua hình ảnh và tánh tình của em ngày xưa, thêm vào đó là đức trọng của ba má, anh tin rằng em đang ở một nơi rất an lành, trên chín tầng mây, nơi đó không có tranh chấp, hận thù, không quá vất vả như cõi trần thế ô trược nầy.

Anh cầu nguyện cho em được thanh nhàn, tịnh lạc.

Dương Văn Chung

No comments:

Post a Comment