Sunday, February 27, 2011

BỐC MỘ

BỐC MỘ
Dương Văn Chung

Chân thành cảm tạ Bà Hai Ty-An Phú

Chiến tranh. Gia đình tôi tản cư về quê ngoại, gần chợ huyện An Phú-An Giang.
“Không có đất để cắm dùi”, làm gì có nơi để chôn người chết. Đứa em dâu của tôi mất năm 1983, Bà Hai Ty ở lối xóm là một người rất tốt bụng, không đợi ai xin, Bà tự nguyện cho một miếng đất để chôn. Rồi em trai tôi mất theo vợ nó, đến lượt mẹ và cha tôi. Bà Hai Ty tiếp tục cho đất để chôn bốn cái mộ song song, kế cận nhau.

Sau đó con Bà Hai Ty bán đất cho người khác. Bà Hai yêu cầu đàng mua phải dành khu đất mộ của gia đình tôi, y đồng ý.

Hứa thì hứa như vậy chớ chủ mới gần đây làm nhiều trò gây khó dễ như chắn ngõ ra vào và phóng uế lên mộ, làm cho gia đình tôi phải bốc mộ cha mẹ và vợ chồng em tôi đi cải táng nơi khác.

Bà Hai Ty nói với chúng tôi, lúc bốc mộ, mấy đêm nay Bà buồn không ngủ được.

Tường thuật hơi dài dòng để mọi người hiểu được tấm chân tình Bà Hai Ty, một người dân ở thôn quê rất tốt bụng mà tôi không bao giờ quên ơn.

Ngày nay người ta thường hỏa táng tức là thiêu xác người chết, rồi hốt xương, tro thả xuống sông, xuống biển hoặc đựng trong một cái hũ gởi thờ trong chùa. Nhiều gia đình khi bốc mộ thân nhân cũng đem thiêu theo cách đó.

Các chị và em gái cũng như các cháu của tôi nói rằng:
-Không nên thiêu như người Miên, nóng lắm.
Người Việt mình thường ngạo người Miên chết đốt

Tôi đành nghe theo gia đình, mua bốn cái quách, xây mộ, để cải táng cha mẹ và vợ chồng đứa em.

Chuyện coi ngày coi giờ, tuổi hạp tuổi kỵ cũng làm cho gia đình hục hặc. Chị hai (chị cả) tôi thì muốn chọn ngày tốt cho tôi, vì tôi là con trai trưởng của cha mẹ tôi, mấy đứa cháu tôi thì muốn chọn ngày tốt cho anh chị em chúng nó. Tôi nói với chị tôi:

-Người ta nói bốc, sửa hay tảo mộ trong tiết thanh minh, ngày nào cũng tốt, khỏi coi ngày giờ, khỏi sợ kỵ tuổi. Hơn nữa, em đã có tuổi rồi, sống chết là lẽ thường, chị để ưu tiên cho các cháu chọn ngày.

Vậy mà khi bốc mộ, một đứa cháu nội của cha mẹ tôi, con của em trai tôi, lúc cha mẹ tôi còn sống, nó lo phụng dưỡng ông bà nghe người ta nói nó kỵ tuổi, không dám bén mãng đến nơi bốc mộ.

Tôi chịu thua. Những vấn đề về tâm linh và tín ngưỡng, đối với chị em và các cháu tôi thật không thể nghĩ bàn.

No comments:

Post a Comment