Saturday, March 5, 2011

Ngoài 30 tuổi chưa lập gia đình

Rất nhiều người ngoài 30 tuổi chưa lập gia đình


Tại TP HCM thì tình trạng giống tôi (nghĩa là khoảng 30 mà chưa lấy chồng) thì rất nhiều, nhưng tôi thì người miền Trung, nên gia đình tôi rất khó chịu khi thấy tôi như vậy. Biết mình đã lớn, tôi vẫn hay nói đùa với bạn mỗi khi muốn từ chối đi đâu “già rồi, sức khỏe đâu còn như lúc trẻ”. (Y Nhu)
>32 tuổi vẫn vò võ một mình
From: Y Nhu
Sent: Friday, August 15, 2008 7:29 PM
Subject: Gui chi Nhung!
Gửi chị Nhung!
Đọc những cảm xúc, suy nghĩ của chị, tôi thấy sao có nhiều điểm giống mình quá, mặc dù tôi nhỏ hơn chị 2 tuổi. Nhưng tôi gốc người miền Trung và làm việc tại TP HCM.
Nói chung, tại TP HCM thì tình trạng giống tôi (nghĩa là khoảng 30 mà chưa lấy chồng) thì rất nhiều, nhưng tôi thì người miền Trung, nên gia đình tôi rất khó chịu khi thấy tôi như vậy.
Biết mình đã lớn, tôi vẫn hay nói đùa với bạn mỗi khi muốn từ chối đi đâu “già rồi, sức khỏe đâu còn như lúc trẻ”. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn chẳng yêu ai, chẳng muốn lấy ai, mặc dù cho đến giờ, khi nào cũng có người để ý tôi. Mẹ tôi và đứa bạn thân vẫn luôn nói với tôi: "Thấy chưa, bao nhiêu người theo mày đều đã bỏ đi lấy vợ hết, rồi mày sẽ ế chồng thôi!".
Nhưng tôi cũng chẳng biết làm sao. Người tôi cũng đầy tình cảm và lãng mạn, chẳng hề chảnh chọe hay khó tính (ai cũng bảo vậy). Bạn tôi rất nhiều, nhưng không hiểu vì sao tình yêu thật của tôi lại khó đến thế nên những người đến với tôi chỉ dừng lại ở tình bạn, anh em.
Không phải bây giờ tôi sợ ế chồng, nhưng đôi lúc tôi cần có một người yêu tôi thật sự, hiểu tôi, ở bên cạnh tôi để chia sẻ những khó khăn trong công việc, trong cuộc sống… thì không có. Đối với tôi thật khó, nhưng không vì thế mà tôi vội vàng tìm ngay một người để cho có hoặc lấy làm chồng mà không cần tình cảm từ trái tim.
Tâm sự với chị, để cho phép tôi nói với chị rằng, chị cứ bình thường mà sống. Cuộc sống như một hành trình, bây giờ chị cứ bình thản mà đi, không việc gì phải chạy, nếu gặp ai khó khăn thì chị giúp đỡ, nếu gặp ai chào thì mình chào lại, gặp ai cười thì thì cười lại… Từ từ chị sẽ gặp một người bạn đồng hành mà chị ưng ý thôi.
Chúc chị vui!
29 tuổi, em đang chịu áp lực lấy chồng


Hàng xóm xì xào vì chuyện đến tuổi này rồi mà vẫn chưa lập gia đình làm cho bố mẹ em cũng buồn và nói em rất nhiều. Nhưng em cũng đã phân tích cho bố mẹ hiểu rằng dù sao thì cũng đã bị muộn rồi nên cũng cần tìm được một người đàng hoàng, không thì ân hận cả đời. (Nguyet Thu)
>32 tuổi vẫn vò võ một mình
From: Nguyet Thu
Sent: Thursday, August 14, 2008 9:58 PM
Subject: Gui chi Nhung
Đọc những tâm sự của chị, em thấy gần giống hoàn cảnh của mình. Năm nay em cũng đã 29 tuổi và chưa lập gia đình. Sau bao nhiêu năm em phấn đấu để lập nghiệp ở Hà Nội, bỏ qua những cơ hội để có được một mái ấm gia đình vì nghĩ rằng mình còn phải phấn đấu.
Giờ đây, vì gia đình nên em đã trở về quê hương và làm cho một công ty cổ phần. Hàng xóm xung quanh em cũng nhiều điều xì xào vì chuyện đến tuổi này rồi mà vẫn chưa lập gia đình làm cho bố mẹ em cũng buồn và nói em rất nhiều.
Nhưng em cũng đã phân tích cho bố mẹ hiểu rằng dù sao thì cũng đã bị muộn rồi nên cũng cần tìm được một người đàng hoàng, không thì sẽ phải ân hận cả đời. Không cần phải cố gượng ép tình cảm của mình.
Trong trường hợp của chị em thấy chị hãy cố gắng gặp gỡ và mở rộng thêm quan hệ bạn bè của mình, có thể trong những cuộc gặp đó chị sẽ tìm được người cho mình. Chị cứ gặp, nhưng đừng tìm vì tìm sẽ không gặp đâu.
Chị có công việc ổn định tại Hà Nội thì em thấy rằng không khó khăn lắm để tìm được cho mình một người yêu thương mình chân thành chị à. Chị cũng nói chuyện với mẹ để cho mẹ đỡ buồn và thông cảm với những tâm trạng cô đơn chị đang phải trải qua.
Chúc chị sớm gặp được người thương!

35 tuổi, tôi không hề thấy buồn vì chưa lấy chồng


Tôi không muốn lập gia đình với người không hợp với mình để cho khỏi mang tiếng ế chồng và tôi cũng không sợ ai nói thế. Tôi có mục tiêu của đời mình, tôi thích học để mở mang trí óc, bây giờ tôi vẫn học online một lớp cao học, và tôi còn dự định học thêm một ngoại ngữ khi học xong bằng này. (Hang Nguyen)
>32 tuổi vẫn vò võ một mình
From: hang nguyen
Sent: Thursday, August 14, 2008 9:57 AM
Subject: Chào Nhung - 32 tuoi van vo vo mot minh
Chào Nhung,
Đọc thư Nhung tôi muốn chia sẻ với bạn một vài tâm sự. Tôi năm nay 35 tuổi và độc thân, nhưng tôi không buồn về điều đó vì đó là do tôi chọn. Tôi không muốn lập gia đình với người không hợp với mình để cho khỏi mang tiếng ế chồng và tôi cũng không sợ ai nói thế. Tôi có mục tiêu của đời mình, tôi rất thích học để mở mang trí óc, bây giờ tôi vẫn học online một lớp cao học đó, và tôi còn dự định học thêm một ngoại ngữ khác khi học xong bằng này.
Tôi muốn chia sẻ với Nhung là hãy tìm xem mình thích gì và làm điều đó ví dụ như đi du lịch, đọc sách, xem phim, tham gia các nhóm xã hội... vì có rất nhiều người độc thân muốn kết bạn và có nhiều cơ hội cho Nhung. Nếu Nhung mất tự tin thì chính Nhung đang làm mình không hấp dẫn nữa và khi không còn sự cuốn hút thì càng khó tìm bạn. Không ai muốn kết bạn với một người buồn chán và thiếu tự tin.
Và theo tôi, đàn ông hay đàn bà đều thích chơi với những người có sự tự tin, cuốn hút, tự lập. Hãy sống cho mình, đừng nghĩ rằng cần có một ai đó thì đời sống mình mới có ý nghĩa. Ai cũng cần có gia đình và quan hệ xã hội, nhưng đừng nghĩ rằng đời mình nhất thiết phải “cần” ai đó mới sống được, mà đó chỉ là yếu tố “đủ” cho cuộc sống mà thôi. Mà trong cuộc sống thì khó khi nào con người ta thấy đủ, có người “đủ” gia đình rồi vẫn thấy thiếu và đi tìm thêm thành “thừa”, nhưng họ vẫn cho là chưa đủ, cuộc sống gia đình buồn chán...
Nên theo tôi mình sống vui vẻ với chính mình đã, xem lại mình sống là cho ai, nếu có duyên thì mình có gia đình, nếu không thì mình sống độc thân có sao đâu. Miễn là mình thấy tự lập về mọi mặt vật chất cũng như tinh thần, thường phụ nữ hay lệ thuộc về tinh thần lẫn vật chất vào nam giới, nên khi có chuyện gì thì dễ bị tổn thương. Vậy hãy vui lên, hãy tham gia vào các câu lạc bộ hay nhóm nào đó, học một môn gì đó như cắm hoa, nhiếp ảnh…
Hãy xem mình từng thích gì mà trước đây mình không có cơ hội thực hiện. Như tôi thích đi du lịch nên tôi dành dụm và đọc sách về nơi mình muốn đi để sau này có dịp đi tôi sẽ không ngỡ ngàng. Hoặc nếu Nhung rảnh cũng thể tham gia các nhóm thiện nguyện rất bổ ích vì ở đó có những người bạn rất tự tin, biết chia sẻ với mọi người. Qua các chuyến đi đó Nhung sẽ có cách nhìn mới lạc quan hơn, tự tin hơn với cuộc sống. Hãy mở rộng mối quan hệ xã hội của Nhung thì Nhung sẽ thấy có nhiều niềm vui hơn, nhiều bạn bè hơn.
Chúc Nhung vui vẻ.
Nguyễn Thu Hằng

30 tuổi chưa lấy chồng mà nói không buồn là dối lòng

Nhưng chúng mình cũng đừng nên xem vấn đề lấy chồng là tất cả để rồi "lấy đại một ai đó, được thì ở, không được thì bỏ". Vì thật sự xung quanh ta còn rất nhiều niềm vui và nhiều điều ý nghĩa khác mà mình chưa khám phá. (Mai Thuy Tam)
>32 tuổi vẫn vò võ một mình
From: Tam Mai Thuy
Sent: Tuesday, September 02, 2008 10:54 PM
Subject: Chia se tâm su voi chi Nhung
Thân chào chị Nhung và tất cả các anh/chị,
Xin tự giới thiệu, tôi cũng là một đọc giả thường xuyên của VnExpress.net, và thích nhất là mục Tâm sự.
Cũng là một phụ nữ thuộc thế hệ 7X sinh ra và lớn lên ở TP HCM, cũng khá duyên dáng, dễ nhìn và hay làm cho người khác phải... bật cười khi trò chuyện (như nhận xét của nhiều người), nhưng công việc, học hành, những mục tiêu lúc còn trẻ và nhiều lo toan khác đã cuốn tôi đi lúc nào không biết. Cũng qua vài lần yêu, nhưng chẳng đi đến đâu, giờ đến khi nhìn lại thì thấy mình đã vào cái tuổi "băm" mà vẫn đi về có một mình.
Tuy nhiên, tôi không bị áp lực từ gia đình như chị Nhung và nhiều người khác. Gia đình tôi khá thoáng trong vấn đề này. Vẫn phải tôn trọng nếp sống gia đình, nhưng các anh/chị của tôi luôn tạo cho tôi cảm giác thoải mái, tự tin trong việc lựa chọn tình yêu cho mình (ba và mẹ tôi đều đã mất) vì thật sự thì tôi cũng đã có cuộc sống độc lập, công việc và kinh tế ổn định.
Bạn Nhung à, thật sự nói là không cảm thấy buồn hay lẻ loi thì có lẽ đã dối lòng mình, nhưng chúng mình cũng đừng nên xem vấn đề lấy chồng là tất cả để rồi "lấy đại một ai đó, được thì ở, không được thì bỏ". Vì thật sự xung quanh ta còn rất nhiều niềm vui và nhiều điều ý nghĩa khác mà mình chưa khám phá.
Bạn có trình độ, đang có một công việc tốt, và nhất là có một người mẹ đang quan tâm, thương yêu bạn và để bạn thương yêu, vậy nên hãy cứ sống vui vẻ lạc quan bạn Nhung nhé! Tôi có nhớ một câu nói thế này "Người bi quan nhìn thấy khó khăn trong tất cả cơ hội, còn người lạc quan tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn".
Có khi bạn sẽ nghĩ rằng nói thì dễ hơn làm, tuy nhiên như các anh/chị trên diễn đàn từng chia sẻ với bạn, bạn hãy bạn cứ sống lạc quan, yêu đời đi. Nếu không được như bạn mong muốn thì ít nhất cũng đem lại cho bạn sự tươi trẻ, khỏe khoắn và nhiều kết quả tích cực khác.
Tôi thấy nhiều anh/chị trên diễn đàn đã cho tôi và bạn nhiều lời khuyên rất hay. Bạn nên đi du lịch, khám phá cảnh đẹp thiên nhiên nếu có điều kiện, hoặc tham gia những khóa học khiêu vũ, học môn thể thao nào đó mà bạn yêu thích để thư giãn hay tham gia sinh hoạt với các đoàn thể, nhóm bạn... Với một thời khóa biểu "bận rộn" như thế sau giờ làm việc, bạn sẽ làm chủ được thời gian của mình và sẽ không còn cảm giác "mong chờ ai mang niềm vui đến cho mình". Bạn sẽ thấy thoải mái và tự tin hơn đấy bạn à.
Nói bạn nghe nhé, như tôi nè, thậm chí tôi còn dành hẳn 2-3 buổi tối trong tuần để tham gia cả vào ca đoàn nhà thờ ở giáo xứ tôi ở mặc dù tôi không phải là người Công giáo. Vì tôi vốn rất thích ca hát và cũng biết chơi nhạc chút chút. Ở đó tôi cùng mọi người tham gia tập hát và hát lễ phụng sự nhà thờ hàng tuần. Nơi đó thỉnh thoảng tổ chức đi cắm trại, đi làm từ thiện...
Có một chị nào đó trên diễn đàn có ý là chúng ta hãy lập một nhóm bạn "độc thân" để cùng tâm sự và chia sẻ, tôi thấy rất hay.
Tôi rất sẵn lòng trò chuyện và chia sẻ với bạn Nhung và tất cả các anh/chị. Địa chỉ email của tôi: foryouforme2008@yahoo.com

No comments:

Post a Comment