Saturday, January 29, 2011

forever autumn

forever autumn – có mùa thu nào vĩnh cửu không em?
Filed Under (Another Me, Music) by B.l.u.e on 17-08-2009
Tagged Under : forever-autumn

Mở đầu album tuyệt tác về mùa thu, là tiếng cello đầy buồn bã, chậm rãi và day dứt, theo sau là keyboard thánh thót. Mưa mùa thu đẹp không? Đẹp lắm, nhưng buồn lắm. Chẳng phải vì thế mà ngày xưa, nhạc sĩ tài hoa mệnh bạc Đặng Thế Phong đã từng có câu đến bao năm nữa trời, vợ chồng ngâu thôi khóc vì thu đấy sao?
Bài So Fell Autumn Rain bắt đầu với giọng trầm ấm của Daniel vang lên, cá nhân anh cảm thấy giọng Daniel có vẻ gì giống James của Metallica, dĩ nhiên là trừ lúc gào thét. Cơn mưa mùa thu đã rơi, nhưng liệu có rửa hết được mọi đau khổ và sầu bi
Oh, you told me I must never dream again
A true damnation, you left me the pain

So fell autumn rain, washed my sorrows away
Oh, em nói với tôi rằng, tôi không bao giờ còn được mơ mộng về em nữa
Như một sự nguyền rủa đích thực, em bỏ tôi lại với nỗi đau này

Vì thế mưa mùa thu hãy rơi đi, hãy cuốn trôi giùm tôi tất cả sầu khổ
Hold on tight ca khúc thứ hai của bài bắt đầu bằng tiếng guitar acoustic và giọng trầm của Daniel vang vẳng ngay từ đầu bài, không chờ đến quá vài nốt nhạc đệm. Kế tiếp, mọi thứ im bặt, tiếng ré lên của cây guitar bass, và từ đó guitar bass giữ những nốt trầm đi xuyên suốt bài hát, lâu lâu điểm xuyến vào vài giai điệu của cây keyboard.
I’m holding on and I

Better hold on tight
Tôi đang nắm được điều gì đó

Tôi biết rằng tôi cần nắm chặt
Khúc cuối bài, giọng Daniel lập đi lập lại, Better hold on tight, cùng tiếng sáo léo lắt hoà lẫn tiếng guitar acoustic tình tang, tạo nên chút gì đó có tên là hi vọng. Hi vọng vào một…
…mùa thu vĩnh cửu
Track thứ ba cũng là tên của album, Forever Autumn, một trong những track theo anh là hay nhất trong sự nghiệp của Lake of Tears.
Forever Autumn rất dày tiếng guitar acoustic, bass và drum nếu có cũng chỉ là giữ nhịp cho giai điệu bài hát. Tiếng acoustic guitar nhẹ nhàng, có vẻ như tay guitar Magnus móc từng ngón tay vào dây đàn mà búng, giọng hát trầm ấm độc đáo của vocal, song hành với tiếng cello réo rắt của nhạc sĩ khách mời Henriette, đã tạo nên một không gian đặc quánh, không hẳn là buồn bã, nhưng có chút gì đó tiếc nuối, vấn vương.
And the season of the fall begins
Past the pass ngbell past willow s weeping
A ripple forms on the brinks of time
But the night becomes you
And the secrets of the rain, they will stay the same
And the time will come soon
With the secrets of the rain and the storm again
Coming closer every day forever autumn
Và mùa thu đã bắt đầu
Văng vẳng trong không gian tiếng chuông gọi hồn, xuyên qua rặng liễu buồn ủ rũ
Tiếng rì rầm lan toản, bên bờ vực thời gian
Nhưng bóng đêm sẽ hoà vào em đó
Và bí mật của làn mưa, vẫn y như ngày nào
Và khoảnh khắc đó sẽ đến sớm thôi
Với bí mật của mưa, và cơn bão quay lại
Mỗi ngày lại gần hơn. Một mùa thu vĩnh cửu
Pagan Wish là một bài kì lạ. Đây là bài mạnh nhất trong album, mở đầu là tiếng guitar dồn dập. Nhưng giữa bài có chút gì đó hiệu ứng của âm nhạc điện tử, mang hơi hướng những bài của thập niên 70.
Có người nói, Pagan Wish như kẻ phá bĩnh đần độn, từ rừng rú hoang dã nhảy vào để giết chết cái không gian buồn bã đậm chất thu từ ba track trước. Nhưng có nghe kĩ lời mới thấy, Pagan Wish tràn ngập những lời ước muốn chân thành nhất của chàng trai gởi tới người yêu của mình. Vì thế, nó như muốn mọc cánh vùng vẫy thoát ra khỏi trái tim của chàng trai, để gào lên, với nhịp điệu mạnh như nỗi nhớ
Wish I could split the night in two
I wish I could what I would do to you
Wish I could hold the nights apart
Wish I could be the waking sun
Just for once I’d be the brightest one
Wish I could find you where you hide
Like the sun I’d the tide that swallows tide
Tôi ước… tôi ước
Những lời ước xé lòng ấy, mãi chỉ là ước muốn mà thôi…
Otherwheres là một bản instrumental hoàn hảo, có tác dụng như xoa dịu đi sự cuồng nhiệt của chàng trai ở Pagan Wish, trả lại cho người nghe một khung trời mùa thu đích thực, nhẹ nhàng và ảm đảm. Từng nốt piano rải thánh thót, giữa tiếng sấm rền vang ở xa xa, kế đó là tiếng guitar acoustic đều đặn, lâu lâu len vào tiếng chim hót, chỉ vài tiếng lảnh lơi. À, đâu đó còn tiếng mưa rơi nữa chứ. Tất cả hoà vào nhau tạo nên một bài ca tuyệt đẹp. Theo anh đây là nguyên nhân nhiều người nghĩ rằng Lake of Tears là một band Prog/Gothic Metal.
Ca khúc thứ sáu The Homecoming, là một trong số các ca khúc có lời đẹp nhất. Mở đầu bằng tiếng ‘nanana’ y hệt những giai điệu thịnh hành trong thập niên 60. Giai điệu nhạc thay đổi liên tục, nếu mà Lake of Tears đánh nhanh chút nữa, thì dám anh nhầm qua Melodic Death lắm đấy chứ. Đây là một ca khúc buồn, rất buồn, chàng thuỷ thủ không sợ bão tố, không sợ loài sói hung tợn nhất. Chàng chỉ sợ bình minh ló dạng, vì đấy là lúc hát khúc chia xa…
Then with the morning comes
The sun that finds them all, so divides the night and they die
And with the morning sun
A lonely teardrop falls down from my eye and I die
Và khi bình minh đến
Ánh dương sẽ tìm ra họ, xoá mờ bóng đêm, và họ sẽ chết
Và trong ánh dương ấy
Một giọt nước mắt cô độc rớt ra từ khoé mắt tôi, và tôi chết
Gần cuối là một đoạn solo guitar dài và réo rắt, từng nốt từng nốt hoà vào tiếng thầm thì “and i die” của Daniel. And I… die
Come Night I Reign mở đầu vẫn là tiếng acoustic guitar, nhưng có vẻ như đã qua kĩ thuật để làm méo mó, hay anh có cảm giác Magnus dùng kĩ thuật ghì và di di dây đàn, tiếng của Daniel không còn trầm ấm nữa, mà lộ rõ chất gầm gừ trong cổ họng.
Come night I’m there again
Come night come night I reign
Beware for the night will find you
Màn đêm xuống, tôi lại ở đây
Màn đêm xuống, tôi lại thống trị
Mò mẫm trong đêm, tôi đi tìm em
Tiếng guitar méo mó, tiếng vocal gằn trong họng, nhưng nhờ thế, mà bài hát này đặc một màu của màn đêm u tối. Nó có phần biểu hiện cho sức mạnh của bóng đêm, nhưng ẩn trong đó là tình cảm lớn lao, giữa chàng thuỷ thủ và cô yêu tinh. Để rồi, khi tìm thấy nàng, bao nhiêu hồi ức không hẹn mà ùa về…
Demon You/Lily Anne
Tên nàng cũng là tên bài hát. Mở đầu bài vẫn đúng như phong cách của Lake of Tears, những nốt nhạc buồn bã đến nao lòng. Nhưng kế tiếp, lại là giai điệu nhanh, với tiếng guitar đánh dồn dập và Daniel khi phiêu hốt trong tưởng niệm, khi gào thét dữ dội, lúc lại trìu mến và khắc khoải gọi tên.
I met the demon on a summer’s day
Her name was Lily Anne was what she said
She was standing there alone, waiting for the fall
Tôi gặp cô ấy vào một ngày hè
Tên cô ấy là Lily Anne. À, đó là cô ấy đã nói thế
Cô ấy đứng đó một mình, chờ đợi mùa thu
Cảnh tượng cô gái đứng một mình, làm thổn thức trái tim chàng trai trẻ si tình hẳn không là hiếm. Anh còn nhớ The Beatles đã từng viết how could i dance with another, when i saw her standing there, hay như Opeth trong bài In mist she was standing có câu In mist enrobed the twilight. She was standing… Hình ảnh cô gái đứng một mình đã đẹp, đứng chờ thu còn đẹp hơn nhiều và cũng đơn côi lặng lẽ hơn.
Cuộc tình giữa người và yêu tinh, mấy khi nào có kết cục tốt đẹp đâu, đích đến hầu như đều là chia tay và mong nhớ…
So I asked her would she wait for me

But with the night she ran away, the demon clad in grey
I summon the demon you
Tôi hỏi em rằng liệu em có chờ tôi

Nhưng ẩn trong bóng đêm, em trốn chạy, ôi, nàng yêu tinh trong áo choàng xám
Tôi gọi tên nàng yêu tinh – là em đó

To blossom blue, ca khúc cuối cùng, ca khúc anh thích nhất trong tất cả các bài của Lake of Tears, cũng là ca khúc buồn bã nhất. Chất doom trong nhạc của Lake of Tears không nhiều, nhưng nghe bài này, có thể thấy sự lạnh lẽo và cô đơn thấm đẫm đến từng tế bào nhỏ nhất của tâm hồn, sự tuyệt vọng và sự đợi chờ. Tiếng guitar trong bài này đậm chất blue, thậm chí còn là blue thuần chất. Anh nghĩ, chàng trai chờ trong tuyệt vọng, nhưng vẫn có chút gì đấy nhẹ nhàng, vì ít ra, cũng đã gọi là một mối tình đẹp – dù không trọn vẹn. Nhạc sĩ khách mời Bo Hülpheres đã hoàn thành tốt vai trò đánh accordion để làm nền cho tiếng guitar nhẹ nhàng của cả bài hát. Thứ nhạc cụ dân gian của vùng Châu Âu và Bắc Mỹ này như len lỏi vào từng cung điệu của không gian và thời gian.
A little something I know
A little somewhere I go, reminds me of you
To blossom blue, is to blossom without you
Chí ít tôi biết
Bất kể tôi đi đâu, hình ảnh về em luôn hiện hữu
To blossom blue, is to blossom without you
Anh không thích dịch câu cuối, vì anh có cảm giác là nó sẽ làm mất đi ý nghĩa bài này rất nhiều.
Lake of Tears sử dụng tiếng cello để mở màn câu chuyện của kí ức, thì cũng dùng cello để kết thúc. Từng nốt nhạc dặt dìu, mọi thứ đều là mơ. Kết cục hoàn hảo cho một album hoàn hảo.
***
Anh là một người đàn ông mang trong mình tính tình của một đứa con nít. Anh hay làm nhiều chuyện ngô nghê, một trong những việc đó là gọi những người tình của anh bằng các tên đặc biệt do anh tự nghĩ ra.
Anh gọi con gấu Misa mẹ mua tặng hồi anh 7 tuổi là “người tình trong năm”, vì lúc ấy, bài được ưa thích mở vang vọng khắp khu xóm anh là bài “người tình trăm năm”, và anh học dốt, nên anh phát âm nhầm.
Sau đó, anh lần lượt gọi tên các cô bé anh quen là “cô nàng má bánh bao”, đặc biệt là anh còn nhớ, vào năm cuối tiểu học, anh gọi một bé là “cô em phù thuỷ”.
Anh gọi em là mùa thu.
Thu đẹp, thu buồn, thu chóng tàn, nhưng mùa thu mỗi năm đều quay trở lại. Em thì không.
Ngày đấy, khi anh gởi cho em album Forever Autumn của Lake Of Tears, em hỏi anh: có mùa thu nào là vĩnh cửu không anh…
Giờ đây, anh hỏi lại em: có mùa thu nào là vĩnh cửu không em?
170809
B.l.u.e
(5) Comments Read More
Aug
11
tuổi em vừa tròn {mười bảy}
Filed Under (Another Me, Music) by B.l.u.e on 11-08-2009
Tagged Under : mười-bảy

Nếu cứ nghe một bài nhạc lại viết tặng em thế này, thì chắc cả ngày anh chỉ có ngồi viết thôi, bởi anh nghe nhạc cả ngày, và hầu như lúc nào cũng nghĩ đến em. Thế nên, anh đã nghĩ rằng mình sẽ phải thôi làm cái việc vô ích này, nhưng, như chị Caron Nightingale của anh từng có bài Promises don’t come easy1, đâu phải lúc nào cũng thực hiện lời hứa được đâu, em nhỉ!
Hôm nay, trời Texas tự nhiên đổ mưa và âm u, theo bà hàng xóm anh mới biết thì tháng này đã bắt đầu vào mùa bão. Cửa sổ phòng anh nhìn ra ngoài vườn, thấy tiết trời như thế, đâm ra anh lại muốn nghe lại những bài nhạc trữ tình mà anh yêu thích. Cũng không có hứng nghe ca sĩ/ nhạc sĩ nào cụ thể, nên anh kéo thả toàn bộ thư mục to đùng nhạc vào, thành ra một playlist lộn xộn và để chế độ Shuffle.
Loa hiện tại đang phát bản Hoa tím ngày xưa nhạc Hữu Xuân, thơ Cao Vũ Huy Miên do Vũ Khanh thể hiện. Thật ra, bài này anh nghe đâu từ những năm cuối cùng của thiên niên kỷ trước. Nói thế cho nó hoành tráng, chứ chính xác ra là tầm năm 1998, qua tiếng hát của anh gì ấy tên là Lam Trường. Thật ra anh này hát rất ổn, nhưng sau đó, anh tìm thấy bản Vũ Khanh hát, anh thấy mê hơn. Giọng Vũ Khanh thì chắc em cũng biết rồi ấy, trầm trầm và rất đầm ấm.
Anh yêu em vào tuổi nào thì anh không biết, giấy khai sinh của anh ghi năm 1987, nếu em thích có thể lấy máy tính mà trừ ra. Anh chỉ nhớ rằng, em yêu anh vào năm em {mười bảy} tuổi. Mà {mười bảy} tuổi, đã biết thế nào là yêu chưa nhỉ? Thôi, anh dùng chữ thích vậy, kẻo các bạn phủi phui mồm miệng lại nói rằng anh chuyên đi lừa tình gái teen.
Tuổi {mười bảy} của em, anh không biết có bóng chàng trai nào, đứng nhìn theo em ngẩn ngơ khi tan trường, như ngày đó anh từng nhìn cô bạn trong tà áo dài trắng thướt tha đi trong nắng không?
Tuổi {mười bảy} của em, vẫn có chút bỡ ngỡ khi kể về anh với bạn em, nhưng chắc không như anh ngày đó, nội nghĩ đến việc nắm tay bạn gái là mặt đã đỏ bừng lên rồi.
Tuổi {mười bảy} của em không như tuổi mười bảy của anh, nhưng anh nghĩ rằng đó là độ tuổi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người.
Và, cám ơn em, vì tuổi {mười bảy} của em, dành một chỗ không nhỏ, cho anh.
100809 – viết khi ngồi nhớ lại thời điểm bắt đầu quen em
B.l.u.e
Chú thích
1. http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Promises-Don-t-Come-Easy-Caron-Nightingale.IW6IEB7U.html [↩]
(6) Comments Read More
Aug
09
While Your Lips Are Still Red – khi môi em còn tươi màu son mới
Filed Under (Music) by B.l.u.e on 09-08-2009
Tagged Under : nightwish, while-your-lips-are-still-red

Anh viết bài này khi đang là lúc buổi đêm tối mịt mù. Ánh đèn vàng nhợt nhạt ở mái hiên sau nhà như lạc lõng trong bóng đêm vô tận. Ở cái xứ này, ban ngày thì nắng vô cùng, nhưng về đêm thì lạnh lẽo và âm u. Anh nằm trên ghế sofa trong phòng khách nhìn ra những cây thông trong vườn vươn thẳng đứng, trầm tư và câm lặng. Nhà mới chưa có Internet, anh chỉ biết nằm đó nghe nhạc và nhớ em.
Trong cẩm nang “1001 bài nhạc không nên nghe khi đang nhớ”, có bài mà ngày ấy anh gởi cho em ấy – While your lips are still red, mà anh dịch ra với cái tên cực kì sến là “khi môi em còn tươi màu son mới”. Ờ, thế mà ngay lúc này anh lại nghe bài đấy.
Bài nào của Nightwish chẳng hay đâu nhỉ? Nhưng bài anh thích nhất là bản nhạc này, những Nemo, Wish I Had An Angel, Over The Hills And Far Away… chỉ đành xếp sau thôi. Thằng bass Marco nhìn như bọn hải tặc với chùm râu xoắn tít thế mà giọng trầm và ấm ghê. Anh thích nó từ hồi nó chiến bài Phantom of the Opera cùng Tara trong liveshow End of an era rồi, nhưng tới bài này thì mê nó hẳn.
Nhạc lừa tình thì bài nào chả kết cấu giống nhau, bọn Nightwish này cũng thế. Gì thì gì chứ cứ violin, piano kết hợp lại thì kiểu nào chả du dương. Cơ mà lời bài này thật sự có ý nghĩa.
Cả bài chỉ có đoạn này được lập đi lập lại nhiều nhất
Kiss while your lips are still red
While he’s still silent
Rest while bosom is still untouched, unveiled
Hold another hand while the hand’s still without a tool
Drown into eyes while they’re still blind
Love while the night still hides the withering dawn
Hôn đi khi môi em còn tươi đỏ
Khi mà anh ấy vẫn thái độ lặng câm
Hãy yên lòng khi tâm hồn em còn khép kín
Nắm bàn tay khi còn trơ trọi
Đắm chìm nhau trong đôi mắt mù loà
Và yêu khi màn đêm che giấu bình minh héo úa
Không có bắt đầu thì không có kết thúc – đôi khi người ta vẫn mượn câu này để biện hộ cho việc e dè, ngần ngại trong tình yêu. Làm sao để nói với em đừng bao giờ sợ kết thúc, bởi như Dr Manhattan trong Watchmen từng nói Nothing ends. Nothing ever ends. Cái chữ end ấy, nhiều khi nó không đơn thuần như người ta nghĩ đâu em. Một khi vẫn còn nhớ đến nhau, thì không điều gì là kết thúc cả.
À, anh buồn quá hoá rồ rồi đấy, viết thế này giống như dụ em yêu anh đi. À không, chắc là do nhớ quá đấy thôi.
Mà thật ra, có đêm nào không là nỗi nhớ đâu em…
070809
B.l.u.e

No comments:

Post a Comment