Wednesday, December 1, 2010

Cô…láng giềng ơi

Cô…láng giềng ơi

HM thú thật với độc giả, đi karaoke phải tìm cho được bài hát “Cô Láng Giềng” của nhạc sỹ Hoàng Quí, để thể hiện trình độ “thẩm nhạc” của anh nhà quê ra tỉnh.Lời hát về một mối tình muôn thuở, xao động lòng người và sống mãi với thời gian “Cô láng giềng ơi! //Tuy cách xa phương trời//Tôi không hề//Quên bóng ai bên bờ đường quê//Đôi mắt đăm đăm chờ tôi về“.
Đôi lúc quá chén, thay vì hát “Cô Láng giềng ơi” thì ông ổng rống lên “Cô háng xòm ơi”
Chắc không ai muốn mối tình thơ mộng ấy tan vỡ, cũng như giấc mơ của nhân loại sống hòa thuận với nhau.
Việt Nam sống cạnh Trung Quốc với 16 chữ vàng rất hay “Láng giềng hữu nghị, Hợp tác toàn diện, Ổn định lâu dài, Hướng tới tương lai”.
Nếu thật sự lời viết trên giấy đỏ trang trọng được thể hiện mọi nơi mọi chốn trên trái đất thì đã có thế giới đại đồng. Không còn chiến tranh, không còn khổ đau, thay vào đó là niềm vui hòa nhập của hàng tỷ người trên hành tinh.
Nhưng đôi nơi, hàng xóm vì tranh chấp con gà, con chó phá vườn đã to tiếng, vác gậy choảng nhau. Khi lòng tĩnh lại và chợt nghĩ, giá như chọn được láng giềng khác.
Thử tưởng tượng bạn mua được nhà với giá phải chăng. Dọn đến ở, đang liên hoan, bỗng choang, “củ đậu bay” làm vỡ vài viên ngói. Đến chiều, con chó Nhật cưng của đứa con gái bỗng biến mất. Những ngày sau đó, ao cá bị câu trộm, quần áo, nồi niêu, xoong chảo… lần lượt đội nón ra đi. Trời ơi, chọn nhầm…hàng xóm.
Giải pháp là gì? Bán nhà, chuyển cho nhanh và lần sau, ngoài giá cả, cần kiểm tra nhân thân của những chủ bên cạnh.
Nếu gặp người giầu có, đàng hoàng, đương nhiên sẽ quyết ngay. Gặp đám trộm cướp, chạy cho nhanh, dù nhà ấy rẻ như cho. Tuy vậy, ở tầm quốc gia, không thể mua bán, chuyển chỗ dễ thế.
Nhưng giả sử trời cho phép “bán nước” để chuyển chỗ ở, bạn chọn hàng xóm nào?
Châu Phi ư, nghèo quá, chả có lý do gì sang đó. Nam Cực toàn chim cánh cụt sống, nhiệt độ luôn -40oC hay lạnh hơn thế. Bắc Cực cũng vậy, nhưng hay ở chỗ là khi chết, thân thể được ướp đá ở nhiệt độ -70oC, thế kỷ sau công nghệ thay đổi giúp bạn ngồi lên và hưởng vinh hoa phú quí đời sau. Khổ nỗi mấy ai đợi đến lúc đó.
Được chọn hàng xóm, có lẽ ở Tây Âu là sướng nhất. Có đồng Euro, không visa, đi lại thoải mái. Cạnh mấy nước Bắc Âu, chả phải lo khóa cửa. Trai Pháp sang Thụy Sỹ tán gái buổi tối, qua đêm với nàng, sáng sau về Paris đi làm vẫn kịp. Đó mới gọi là láng giềng 4 tốt, có 16 chữ vàng.
Nước nhược tiểu cần tìm bạn “to to làm anh”, giúp chống lưng. Hiện có ba ứng viên là Mỹ, Nga và Trung. Họ có tiềm lực kinh tế mạnh, vũ khí nguyên tử, tầu ngầm hạt nhân, đưa người lên quĩ đạo như lên xe bus.
Nước Nga: Phía bắc băng tuyết quanh năm, khí hậu toàn cầu biến đổi, băng tan, gấu Bắc cực còn chết đói huống chi người. Xung quanh chả ai giầu. Ukraine, Ba Lan khá một chút, nhưng họ phất lên sau khi bỏ CCCP. Nếu cứ theo quĩ đạo của Nga, chắc vẫn như mấy anh xi-tan ở Trung Á. Xu hướng chung là láng giềng của gấu Nga đang cao chạy xa bay. Hay là chuyển về Siberia?
Hoa Kỳ: Phía bắc là anh Canada, lửng lơ lá phong vàng, chả theo ai rõ ràng. Được cái là hiền từ, ít nói, hay giúp bạn. Phía nam có anh Mexico hay đào hầm đưa người trái phép vào Mỹ.
Chịu được rét, học hành giỏi, nên chuyển đến Canada và từ đó làm ăn với Mỹ. Ai lười nên tới Mexico, lúc nào biên phòng Mỹ ngủ quên, chạy bộ qua sa mạc để trốn sang Mỹ. Thế nào cũng được thẻ xanh.
Khổ một nỗi, cạnh Mỹ phải học tiếng Anh. Sang đó cũng chả sướng, lơ mơ mất việc, ra đường thành homeless (không nhà cửa). Người Mỹ không có bạn, chỉ có đồng minh. Có lợi mới chơi, không lợi là bỏ lửng bạn vì tính thực dụng. Đôi khi họ đòi dân chủ và nhân quyền, người nơi khác chả hiểu mô tê răng rứa. Làm bạn với Mỹ khó “nhằn” đó.
Trung Quốc: Xung quanh gần 2 tỷ dân này toàn những “cuốc” nghèo. Lãnh thổ Hong Kong giầu lại do Anh quốc đẻ ra, vùng Macao kha khá vì thực dân Bồ Đào Nha để lại mấy cái casino. Còn lại Mông Cổ, Bắc Triều Tiên, Lào, Miến Điện, Pakistan, Nepal và mấy nước …xi-tan thuộc Liên Xô cũ như Kazakhstan, Kyrgystan, và miền Siberia của nước Nga. Phân lớn là những nước “đang” phát triển từ ngàn năm nay. Rất may, Trung Quốc có 16 chữ vàng và 4 tốt, tặng hàng xóm, rất lọt tai, rất đặc biệt.
Viết tới đây chợt nhớ bài hát có đoạn hai nói về cô gái kia sang sông, tiếng pháo vang lên đúng lúc chàng về tới ngõ xóm. Mối tình “Láng Giềng” tan vỡ vì có người không giữ trọn lời xưa “Cô láng giềng ơi//Thôi thế không còn nhớ đến tôi//Đến phút êm đềm ngày xưa kia//Khi còn ngây thơ“.
Ít ai mong tình hàng xóm kết cục như trong bài hát. Để có sự thủy chung, hai người trong cuộc phải giữ được lời hứa trước rặng hồng tường vi.
Chúc độc giả vui cuối tuần.
Hiệu Minh. 25-02-2010.

No comments:

Post a Comment