Saturday, November 6, 2010

Hồi Ký Đặng Tuyết Mai Part 2

lylyna
Trường khác

Gold member




Re:Hồi Ký Đặng Tuyết Mai Part 2

________________________________________
"Mầu hồng nhạt tinh khiết và ngây thơ, trang trọng và đứng đắn.
Đó là thứ cảm tình tôi dành cho cô, thứ cảm tình tưởng rằng chỉ có lúc mới lớn lên khi còn ngây thơ, mơ mộng
. Sau bao năm lăn lóc trong tình trường, tưởng trái tim đã chai đá
. Không ngờ giờ đây tôi gặp một người khiến trái tim tôi lại rung động, rộn ràng, e ấp như cậu bé mới biết yêu lần đầu...( giọng nói sao êm ái và dịu dàng làm sao!)

"Tôi lí nhí cảm động "cám ơn TT, À tout à l'heure"(hẹn lát gặp).
Đã 11:30 rồi, tôi cuống lên đi tắm và sửa soạn. Không có thói quen son phấn nhiều, tôi chỉ thoa chút má hồng, tí son mầu môi tự nhiên, sấy tóc phồng kiểu Sandra Dee đang thịnh hành ngày ấy.
Kẹp một chiếc nơ bằng nhung trắng thật nhỏ lên mái tóc bên phải.
Tôi chọn chiếc áo đầm trắng kiểu cloche của Audrey Hepburn trong phim Vertigo
. Áo này tôi đã đặt may ở Hồng Kong. Giầy ví mầu nâu da bò.
Xịt nhẹ tí eau de cologne mùi muguet, tôi vội vã chạy xuống cầu thang và bước ra cửa, vờ không nghe thấy tiếng Dì hỏi đi đâu đấy?
Vừa đến Caravelle cũng vừa nghe tiếng trực thăng đáp ngay trên lầu...
Bước ra khỏi thang máy, nhân viên đặc biệt dắt tôi đi bộ lên thêm một tầng cầu thang nữa mới tới sân thượng
. T Kỳ đứng đón tôi ngay cửa và dắt vào một căn phòng máy lạnh, trang trí thật đẹp và ấm cúng.
Một thế giới thần tiên, riêng biệt...dưới kia, loài người vẫn quay cuồng trong nhịp sống trần gian.

Chúng tôi nhìn nhau không nói...đợi cho nhân viên rót rượu, đưa menu mà chef cook đã chọn đặc biệt trước. Chúng tôi chỉ liếc sơ và họ đề nghị món nào cũng gật đầu cho xong.
.. Cuối cùng nhân viên cũng rút ra khỏi phòng, trả không gian riêng biệt lại cho chúng tôi.

T Kỳ chống khủy tay trên bàn, tựa cằm lên hai bàn tay đan vào nhau, mắt nhìn tôi đăm đăm, không nói gì, khiến tôi bối rối...nhất là tôi vừa chợt nhận ra cái áo chemise hoa của tôi mặc bên Bangkok mà Ông đã xin tôi làm kỷ niệm, giờ đây đã biến thành chiếc khăn quàng quấn quanh cổ của ông.
"Sao TT không nói gì mà cứ nhìn tôi mãi thế?"

"Xin lỗi cô, không phải tôi lỗ mãng đâu, mà tại đêm qua trong giấc mơ tôi thấy cô giống hệt như bây giờ."
"TT muốn nói tôi cũng mặc áo trắng, cũng cài nơ trắng trên tóc như thế này" ?
"Không hẳn là như thế, nhưng tôi ngỡ như.... vẫn còn trong giấc mơ, chỉ sợ động nhẹ là cô biến mất. Tôi chỉ muốn cô Mai hiểu những cảm tình trân trọng nhất của tôi đối với cô."

"Cám ơn TT. Tôi rất lấy làm hân hạnh.
Còn cái áo của tôi...sao đã biến thành cái foulard (khăn quàng cổ) này?"
Hơi ngượng nghịu ông nói:
"Tôi bảo thợ may KQ cắt ra, nối lại thành foulard để mỗi lần đi bay khoác cho ấm, và cũng để có ảo giác là đang có hai cánh tay mềm mại của ai đó đang quàng cổ mình..."

Mắt ông vẫn buồn, dịu dàng nhìn tôi nhưng tôi không dám nhìn lại. Không khí ngột ngạt, tôi đổi đề tài. "Tôi mới đọc bài tường thuật về cuộc họp báo của TT rất hay "
...Ông gật đầu, cười nhẹ. Biết tôi đang lẩn tránh không đi vào đề tài nguy hiểm.
"Cho phép tôi hỏi cô Mai thì chắc hẳn có nhiều người theo đuổi và nhiều người trồng cây si rồi, nhưng hỏi thật cô đã từng yêu ai chưa?".
"Tôi có bắt buộc phải trả lời câu này không?"
"Đương nhiên là không...và cô không trả lời thì tôi mừng lắm"
"Tại sao?"
"Bởi vì một là cô chưa có thật, hai là cô có rồi nhưng vẫn còn có thể suy nghĩ lại...có nghĩa là tôi còn có cơ hội..."
"TT. tự tin thế à?
Nhưng nếu tôi thật có người yêu rồi mà Thiếu Tướng không ngại sao?"
"Đương nhiên một người xinh đẹp như cô Mai và đã ra ngoài xã hội đi làm thì có rất nhiều người biết đến và theo đuổi ...cô Mai có yêu lại cũng là chuyện thường!
Tuy nhiên, tôi chỉ lo không biết người nào đó có yêu, có trân trọng và chiều chuộng cô đúng mức không...?" (chết rồi! câu này đã bắn trúng tử huyệt của mình rồi!!!)

Oh cela veut dire que vous etes l'homme qui connait la vrai valeur d'une larme de femme n'est ce pas?"(Ồ, như thế có nghĩa TT đúng là người biết rõ giá trị thực sự của giọt nước mắt đàn bà phải không?)
Nhìn tôi nghiêm nghị ông gật đầu "chắc chắn"
Có nghĩa là Trương giáo chủ sẽ chiều Triệu Minh nhiều hơn ba điều mà Triệu Minh đòi ( trong chuyện Cô gái đồ long Triệu Minh đòi có ba điều thôi).
Khẳng định ông nói:Trừ phi Triệu Minh cô nương muốn tôi lấy trăng trên trời... nhưng dù biết rằng không lấy được trăng, tôi vẫn dùng máy bay nào bay cao nhất để đưa cô lên gần mặt trăng... biết đâu ta lại chẳng tìm ra Thiên Đàng?
(Ôi chao! Sao lại có người biết nói những lời hay đến thế...thua thua thua!)
Không biết lúc đó mắt tôi nhìn ông thế nào mà tự nhiên ông nắm tay tôi đang đặt trên bàn và nói :
"Tôi yêu cặp mắt biết nói này đẹp vô vàn."

Thế là bao vẻ linh hoạt thông minh lém lỉnh của tôi biến đâu mất. Tôi bỗng biến thành một cô bé tí hon, e thẹn đến ngây ngô.
Giống như một con nhái đang bị thôi miên bởi con rắn
. Không dám rút tay ra và cũng không dám thở mạnh, chỉ thầm ước có phép lạ nào để được trốn ra khỏi đây.
Không biết thời gian qua bao lâu, cuối cùng có tiếng mở cửa và nhân viên nhà hàng mang thức ăn lên.
Món đầu tiên là salade măng tây. Năm cọng măng trắng muốt như bàn tay xinh đẹp, được trang trí bằng những bông hoa carrot và ngò tây thơm ngát, sauce blanche thật ngon miệng và mát rượi. Món thứ nhì là côte d'agneau nướng, dùng với rượu vang đỏ.
Tôi vừa nhấp thử, dấu môi còn in trên vành ly... bỗng tướng Kỳ nhìn tôi ý nhị rồi cầm ly rượu của tôi lên xoay lại cho đúng chỗ có dấu môi của tôi và uống...tôi đang bối rối xấu hổ bỗng ông bị sặc, ho lên sù sụ.
..Tôi cố giữ nghiêm nghị, thản nhiên được 1 giây rồi phá lên cười.
Cả ông cũng cười bò ra..
.Thế là phá được bầu không khí ngột ngạt đang bao phủ.
theo Hồi Ký Đặng Tuyết Mai - Part III.by KDuyen
Logged
________________________________________
Trăm năm trước thì ta chưa gặp
Trăm năm sau biết gặp lại không
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau."

No comments:

Post a Comment