Sunday, January 29, 2012

Chuyện trai gái thời bao cấp

Chuyện trai gái thời bao cấp Thứ hai, 23/01/2012 23:24
(CATP) Bây giờ trai gái yêu đương ôm vai hót cổ thoải mái, hôn hít ngay giữa đường giữa chợ cũng không ai lấy đó làm điều. Ngay việc quan hệ tình dục cũng không còn là vấn đề gì nếu là trai chưa vợ gái chưa chồng. Ngày xưa thì khiếp lắm, cấm kị đủ đường. Là nói cái thời bao cấp thôi, chứ trước đó nữa lại càng kinh khủng khiếp. Cái thời mà trai gái yêu nhau chỉ được đánh mắt đưa mày, muốn cầm tay cầm chân, ôm vai hót cổ phải vào nơi kín đáo, nếu để cho người khác nhìn thấy thì bị coi là yêu đương không đứng đắn.

Chàng đạp xe đạp chở nàng trên đường, nàng chỉ có việc hai tay nhét đùi ngồi yên như khúc gỗ. Cô nào bạo lắm cũng chỉ nắm hờ ngang thắt lưng, chẳng có cô nào ôm eo áp ngực chàng như các cô gái thời nay. Những chiều mùa hạ, trai gái hẹn hò nhau ra bờ đê ngồi, chỗ này một cặp, chỗ kia một cặp rủ rỉ tâm tình. Nàng nhổ cỏ chàng bẻ ngón tay, nói chuyện chán thì về, chẳng dám làm gì.

Hôn hít thời này bị liệt vào hành vi giao cấu, rất xấu xa.
Đừng nói ngày xưa, ngay bây giờ vẫn còn quan niệm như thế. Năm ngoái Nguyễn Quang Thiều chả kêu ầm lên về dự luật cấm hôn nơi công cộng, may có ông Thiều kêu, báo chí làm ầm ầm người ta mới dẹp đi, nếu không thế nào luật cấm ấy cũng lọt vào top ten những luật cấm hài hước nhất.

Thời bao cấp những chuyện cụ thể chẳng có luật lệ gì, đa phần làm theo chỉ thị khi thì bằng văn bản khi thì chỉ thị mồm. Đôi khi một sếp nào đó ngồi nhậu chợt nhớ chuyện gì đó nhắc khẽ một câu, thế là thành chỉ thị. Chuyện trai gái yêu đương các sếp cũng nhắc nhở nhẹ nhàng thôi nhưng xuống cơ sở thành ra chuyện rất nghiêm trọng. Chuyện hôn hít cũng vậy, không chỉ cấm nơi công cộng mà cấm khắp nơi, sách báo phim ảnh tuyệt cấm kị. Nếp sống thời này cho đó là hành vi thiếu đứng đắn, không lịch sự. Cầm tay nhau cũng đã quá đáng lắm rồi, hi hi.

Mình nhớ xem phim, khi nào trai gái nhìn nhau đắm đuối, “mắt trong mắt tay trong tay âu yếm”, cả rạp lặng ngắt, nín thở chờ. Nhưng rồi đến khi môi này sắp dính môi kia là màn hình tối mò. Người chiếu phim đã che ống kính. Anh nào ngứa mồm la làng, nói thả tay ra cho người ta xem, lập tức có năm bảy người khác mắng cho là vô văn hóa. Sau đó thế nào cũng có người báo về cơ quan, đoàn thể, thế nào anh ta cũng bị “cạo” cho một mẻ. Suốt cả năm đó, chuyện anh ta luôn được đem ra làm ví dụ một khi các sếp nói về nếp sống mới, nói có đồng chí còn dám yêu cầu chiếu phim thả tay ra để xem cảnh hôn hít, rất đáng xấu hổ. Một câu đó thôi sếp có thể đem ra “ví dụ” cả trăm lần. Khốn khổ thế đó.

Thành thử cái gì cũng lén lút, đọc sách xem phim ảnh cũng phải lén lút. Nơi mình học là trường cấp III Bắc Quảng Trạch, một trường tiên tiến, nhiều năm liền là lá cờ đầu giáo dục tỉnh Quảng Bình, những năm 1969 - 1970 bỗng đâu xuất hiện cuốn sách Bí mật thành Paris. Truyện chẳng có gì, chỉ kể chuyện anh chàng cắt móng tay yêu đương mấy mụ nạ dòng giàu sang phú quý. Mấy màn yêu đương chỉ tả sơ sịa, thế mà học trò đua nhau bí mật chép tay lại cả cuốn, bí mật truyền tay nhau thì thà thì thầm vô cùng nghiêm trọng. Nhà trường ra sức truy bắt, may không bắt được ai, nếu thầy cô túm được cuốn sách trong cặp đứa nào thì đứa đó bị đuổi học là cái chắc.

Anh Thắng, anh trai của mình, hồi đó nổi lên như một thanh niên xuất sắc, mới lớp 10 đã được kết nạp Đảng, làm đến chức Phó bí thư Đoàn trường, uy danh lừng lẫy. Anh yêu chị L.A đẹp nhất trường. Nói thật từ bé đến giờ mình chưa thấy ai đẹp như chị L.A. Mình đang học lớp 7, mới bé tí nhưng toàn sưu tầm mấy chuyện “bậy bạ” lén lút đọc say sưa. Đa phần sách đó đều là sách chép tay, chị L.A cho mượn.

Một hôm anh Thắng tóm cổ được mình đang nằm tùm hum trùm chăn đọc cuốn Bí mật thành Paris. Anh hỏi sách của ai, mình khai của chị L.A cho mượn. Tưởng khai thế thì anh Thắng sẽ cho qua, ai dè anh tịch thu luôn cuốn sách. Anh không đưa chị L.A ra chi đoàn kiểm điểm nhưng gọi chị L.A ra riêng “xạc” cho một trận và cắt đứt chị luôn. Hi hi ngu thế không biết.

Sau này chị L.A yêu anh H. rất đẹp trai. Đêm trăng hai người rủ nhau ra bãi cát chơi, hai người nằm hai góc, lăn qua lăn lại, ném cát đùa nhau, chỉ thế thôi chứ chẳng có gì bậy bạ cả. Chẳng ngờ ông nông dân xách quần ra bãi cát đi ngoài, bắt được hai người, liền báo cho nhà trường. Từ đó anh H. và chị L.A được nhà trường mô tả như cặp học sinh sa đọa, đàng điếm nhất trong lịch sử của nhà trường. Kinh. Hi hi.

Trai gái muốn yêu nhau đàng hoàng thì phải báo cáo tổ chức, gia đình muốn báo thì báo chả báo thì thôi nhưng tổ chức thì phải báo cáo, nếu không thì bị coi là yêu đương bất chính. Dù yêu đương đàng hoàng, cả tổ chức lẫn gia đình đều biết vẫn hết sức ý tứ, vì biết đằng sau lưng mình luôn có người theo dõi. Ngồi nói chuyện bình thường thì không sao, chẳng có ai sau lưng mình hết. Máu lên ngồi dịch lại sát nhau cũng không sao, máu nữa mà quàng vai nàng kéo nàng vào lòng là lập tức có tiếng đằng hắng phía sau cảnh cáo. Nếu không biết hoặc bất chấp cái đằng hắng cảnh cáo kia, cứ ấn nàng nằm xuống vệ cỏ rồi hôn hít sờ soạng thì chỉ một phút sau đã thấy ba bốn người đứng vây quanh, nói yêu cầu hai người về ủy ban giải quyết.
Hồi đầu mình không hiểu ở đâu ra lực lượng này. Chính quyền không hề tổ chức, đoàn thể cũng không. Trừ một vài người có “lối sống bê tha”, “chậm tiến” họ cần phải theo dõi để “giúp đỡ”, còn lại chẳng ai hơi sức đâu đi theo dõi hết lượt trai gái yêu nhau. Về sau mới biết ở đâu cũng có những người rất nhiệt tình làm việc này, họ tự thấy trách nhiệm của mình ở khắp mọi nơi, đặc biệt việc giữ gìn nếp sống mới thì họ nhiệt tình lắm, hăng hái lắm.

Mình có ông thầy dạy thể dục cấp III rất hăng say làm chuyện này. Nhà trường không hề giao nhiệm vụ cho thầy, tự thầy tập hợp một số học sinh lập thành một đội gọi là Đội săn bắt hủ hóa. Tối nào cũng vậy, thầy dắt cả đội đi đi bò bò vào rừng trâm bầu, cồn hoang, bãi cát, bờ đê... săn lùng các “cặp đối tượng”. Từ năm 1965 đến 1975, trong vòng mười năm hàng trăm “cặp đối tượng” bị Đội săn bắt hủ hóa của thầy hoặc tóm gọn hoặc đuổi chạy bán sống bán chết.

Có lần mình rủ thằng Thủy, con cậu ruột của mình, lừa Đội săn bắt hủ hóa cái chơi. Trong nhà mình có mấy đứa con gái ở trọ, mình lấy áo quần chúng nó mặc vào, lấy giẻ độn ngực rồi đeo cooc-sê vào, đội nón lên để che cái đầu trọc. Tối đó trăng sáng, mình khoác tay thằng Thủy đi ra rặng trâm bầu. Vừa vào rặng trâm bầu đã thấy vài cái bóng bám theo sau lưng. Mình và thằng Thủy cứ đi sâu vào rặng trâm bầu, rồi chui vào bụi rậm. Hai đứa ôm nhau vờ rên rỉ giọng Bắc, nói anh ơi xướng xướng, em ơi xướng xướng.

Thầy và mấy đứa học trò nhảy đại đến bụi cây, lên đạn đánh rốp, nói yêu cầu anh chị ra khỏi bụi ngay. Mình giả giọng con gái Bắc, nói “em xợ nắm, xin nhà chường tha cho em”. Thầy hét lên, nói “các đồng chí, bắt sống khẩn trương bọn dâm ô trụy lạc”. Mấy đứa học trò lôi cổ mình và thằng Thủy ra. Có thằng còn tranh thủ bóp hai nùi giẻ trên ngực mình mấy bóp. Biết bị mắc lừa thầy tức lắm, nói học sinh mất dạy, dám lừa cả thầy. Nói rồi thầy phủi đít quần đi một mạch về nhà. Từ đó cho đến khi mình rời trường cấp III thầy không bao giờ nhìn nửa mặt mình, hi hi.

Bây giờ thầy già rồi, mỗi lần gặp thầy mình đều nhắc lại chuyện đó trêu thầy. Thầy nhăn răng cười, nói thừa nhận tui ngu, có ai yêu đương chỉ bằng nước bọt không đâu, sao lại bắt người ta mấy chuyện đó chớ. Mình nói giả sử cấp trên bảo thầy đi bắt thì cũng không sao, đằng này thầy tự nguyện tự giác đi làm mấy chuyện đó mới tức cười. Thầy cười cái hậc, nói rứa mới ngu, tui nghèo khó từ hồi đó đến giờ cũng vì mấy cái ngu đó thôi, suốt đời ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, ngu chi ngu tàn bạo.
Nguyễn Quang Lập

Trinh sát kể chuyện Tác giả 200 lá thư tình Thứ hai, 23/01/2012 23:24

Minh họa: ĐỨC LÂM
(CATP) Vâng, đây là một chuyện tình, chuyện tình thuần túy, nhưng ở phần cuối của nó lại xảy ra nhiều tình tiết nguy hiểm, khiến chúng tôi phải tham gia xử lý bằng biện pháp nghiệp vụ thường chỉ áp dụng cho một vụ án.

Khu cư xá có hai dãy phố nằm song song, độ chừng năm mươi nóc gia, từ lâu được gọi là “dãy nhà cô tịch”. Nhưng từ giữa năm 1990, không khí trong khu phố này bỗng trở nên sôi động ngầm, khi có một gia đình trưởng giả dọn về ở ngôi nhà cuối phố. Trong gia đình mới đến, có một cô con gái nhan sắc mỹ miều, kể chi những đấng mày râu, các thiếu nữ trong vùng còn phải ganh tị với con người có những nét gần như toàn mỹ ấy. Sự sôi động ngầm bắt đầu là từ đây.

Chéo góc nhà cô gái độ mươi thước có anh chàng làm rất nhiều nghề, đẹp trai, tính tình hiền lành, tuổi trạc ba mươi. Chính anh ta là người đầu tiên “phát hiện” ra luồng gió mới của khu phố và cũng chính anh ta là người đầu tiên mạnh dạn tiếp xúc với cô gái bằng... thư, chỉ sau một tuần lễ gia đình mới đến an cư.

“Em gái ơi, hàng chục lá thư rồi mà sao chẳng đáp lời anh một tiếng. Sao nỡ nhẫn tâm như vậy?

Em có biết rằng, từ ngày em về đây, anh thấy cuộc đời thật đáng sống và cuộc sống của anh sẽ có ý nghĩa, sung sướng biết chừng nào khi được một tiếng nói của em. Nói đi em, một tiếng thôi, dù đó là ngôn từ đưa anh vào giấc ngủ bình yên hay đó là hình ảnh kinh hoàng của một cơn ác mộng.

Nói đi em, anh đang chờ đợi từng ngày...”.
Tình yêu là thế, dù con người có cá tính hiền lành cách mấy cũng không thể kiềm hãm nổi lòng. Đến mười lá thư không được hồi âm chàng trai vẫn không thối chí, trong những lá thư tiếp theo, mỗi lúc, chàng trai càng thể hiện sự xúc cảm mãnh liệt trong trái tim.

“Nếu sống bên nhau, anh nghĩ rằng đôi ta sẽ hạnh phúc. Bởi vì, anh biết rất nhiều nghề, không sợ đói khổ. Ở xóm này, tivi hư anh nhận sửa, xe gắn máy không nổ anh cũng làm cho nó chạy được, nhà dột anh cũng biết thay tôn, hớt tóc anh cắt rất đẹp, giặt ủi anh lành nghề hơn phụ nữ...

Đây là lá thư thứ năm mươi, anh đã thổ lộ tình cảm với em từ mùa nắng sang đến mùa mưa. Cho dù em không nói một lời, hình ảnh của em vẫn không tách khỏi linh hồn của anh...”.

Nghĩ rằng văn chương của mình còn nhạt nhẽo, chưa bóng bẩy, chưa đủ sức làm lay động tâm hồn cô gái, những lá thư sau này anh chàng si tình lại cho thêm thơ và nhạc.

“... Một chiều rừng mưa được tin em gái mất chiếc thuyền như vỡ đôi... Em ơi, trong tình khúc “Những đồi hoa sim”, phải chăng những lời này là bi thương nhất? Nhưng đó là nghịch cảnh của một mối tình trong chiến tranh. Còn anh, tuy ở cách em có mấy bước chân, tuy mỗi ngày vẫn nhìn thấy nhau, nhưng lại không nghe được em nói, không cười trọn vẹn được một lần... Lòng anh như đồi sim, tím chiều hoang biền biệt...”.

Tình cảm có lúc được bộc lộ êm đềm như một dòng sông, nhưng cũng có lúc sóng dậy, cuồng phong như giữa lòng biển cả.

“Đây là lá thư thứ một trăm mà anh ngồi viết giữa đêm khuya. Cô em xinh đẹp ơi, nếu cứ hành hạ anh bằng cái trò im lặng, thì anh sẽ tự giết mình. Nếu mai đây em không còn thấy hình bóng anh trong “dãy nhà cô tịch”, thì em hãy thắp giùm ba nén nhang an ủi một linh hồn...”.

Cái lợi thế của chàng trai là ngôi nhà nằm trên đường đi, lối về của cô gái. Ngày hai buổi, sớm mai và chiều tà, anh ta luôn đứng trước cổng nhà chờ cô gái đi qua. Dù bắt gặp đôi mắt van xin hay cái nhìn đưa tình, cô gái vẫn xem anh chàng hàng xóm là người xa lạ, thái độ thản nhiên, họa hoằn lắm cô ta mới nở nụ cười bí ẩn. Những nụ cười mỉm hiếm hoi ấy, vô tình như những giọt mưa rơi trên sa mạc, khích lệ ý chí đang rã rời của người lữ khách lạc loài. Tuy đã yêu cầu cô gái chuẩn bị ba nén nhang, nhưng anh chàng lại viết thật nhiều thư, có ngày chủ nhật gởi đến ba lá, có hôm bận việc đi xa, anh ta viết sẵn bốn năm lá, ghi ngày nối tiếp nhau, gởi cùng một lượt. Có lá thư gởi đi lúc sáu giờ chiều, chỉ ghi vỏn vẹn một câu: “Em ăn cơm chưa?”.

Một ngày đầu năm 1991, giáp Tết âm lịch, chàng trai chợt ngỡ ngàng khi thấy trước nhà cô gái treo đèn, kết hoa. Dò hỏi, anh ta biết được hai hôm nữa cô gái sẽ theo chồng, cuộc đời sẽ trao trọn vẹn cho ai sau buổi lễ vu qui đó. Thất vọng nặng nề và tự ái cũng dồn dập, anh càng lại lấy giấy, viết ra:

“Thế là cô em đã phụ tình tôi, biến cuộc đợi chờ mòn mỏi của tôi thành trò đùa vô ý nghĩa. Không ai đưa cô em ra khỏi ngôi nhà có giàn thiên lý ấy được đâu. Nếu không ngăn chặn được lễ vu qui của cô em, tôi cũng sẽ tự hủy mình để cho ngày vui của cô em có nhiều ấn tượng...

Hai người chia tay sao chẳng nói điều chi.
Trước ngày chia ly sao chẳng nói điều gì...?”.

Đến lúc này, gia đình cô gái hốt hoảng mang lá thư có ghi ngoài phong bì hai chữ “tối khẩn” ấy đến báo công an phường.

Theo lời trình bày của cô Tuyết Trinh, đó là lá thư thứ hai trăm mà cô đã nhận được của anh chàng hàng xóm si tình trong vòng tám tháng qua. Cô Trinh đang học năm cuối cùng của ngành dược, chồng sắp cưới của cô là một bác sĩ mới đi tu nghiệp nước ngoài về. Cô Trinh nói thật, anh chàng lối xóm ấy cũng dễ thương, có thể là một người chồng tốt, nhưng cô đã có người yêu từ sáu năm về trước và chỉ trông đợi ý trung nhân thành tài trở về. Cô lo lắng một vụ án dưới hình thức nào đó sẽ xảy ra tại tiệc cưới của cô, vì trong những lá thư mới nhất cô nhận được, anh chàng kia thường dùng lời lẽ tang thương, nặng nề và nội dung trong lá thư thứ hai trăm chính là giọt nước tình cảm làm tràn ly vốn đã chứa nhiều phiền lụy.

Thấy vấn đề khá phức tạp, theo yêu cầu của công an phường, Đội cảnh sát hình sự cử tôi đến tham gia bàn bạc cách giải quyết. Qua lời trình bày của cô Trinh, thì anh chàng kia đang yêu đơn phương, từ mù quáng dẫn đến sự điên loạn. Thực tế đã có nhiều chứng minh, sự điên loạn trong tình yêu thường gây những hậu quả khủng khiếp và khó thuyết phục những con người đang mù quáng ấy nhanh chóng tỉnh mộng. Trong lá thư thứ hai trăm có kèm theo lời đe dọa, nhưng chưa đủ bằng chứng để dùng biện pháp cưỡng chế anh chàng kia và việc này về lâu dài xét thấy không có lợi. Nếu để anh ta ở nhà, tổ chức canh phòng thì cũng chưa chắc đạt được hiệu quả. Tiếng pháo, những lời chúc tụng sẽ làm anh ta điên tiết lên. Còn gặp gỡ, thuyết phục, trấn an tư tưởng anh ta ngay lúc này có lẽ đã quá muộn...
Cuối cùng, tôi đề nghị công an phường thực hiện cách phòng ngừa theo biện pháp của tôi.

Ngày chủ nhật, đúng ngày cô Trinh lên xe hoa, từ tờ mờ sáng, tôi đến nhà anh chàng si tình ấy, mời anh ta ra một quán cà phê. Đêm qua, theo tin tức của công an phường, anh chàng này đã đi mua hai lít xăng để sẵn ở sau nhà. Đúng là một sự chuẩn bị có ý thức gây nên chuyện khốc liệt.

- Anh là Võ Văn, một đội viên dân phòng từ lâu nổi tiếng tích cực, sao lúc rày anh hoạt động hơi yếu vậy?

Nghe tôi hỏi, Võ Văn ngơ ngác. Một lúc sau, anh ta mới nói chuyện tự nhiên.
Tôi đi thẳng vào chuyện:

- Hôm nay, thay mặt đơn vị, tôi đến nhờ anh và một số anh em dân phòng tham gia cùng chúng tôi phá một vụ án.

Nghe hai tiếng vụ án, Võ Văn giựt mình. Tôi ngầm hiểu, anh ta đang liên tưởng đến chuyện của mình.

- Vụ án này hết sức nghiêm trọng - tôi thản nhiên nói tiếp - địa điểm tại một cửa hàng kinh doanh vàng bạc ở phường khác, cùng quận. Đối tượng, theo chúng tôi nắm, chính xác chỉ có hai tên, nhưng rất lợi hại, chúng là người cư ngụ ở phường này. Do yếu tố nghiệp vụ, chúng tôi không thể bố trí nhiều công an, cũng do làm dân phòng nhiều năm, các anh có thể dễ dàng phát hiện hai tên tội phạm ấy, nên chúng tôi nhờ các anh hỗ trợ, mai phục phát hiện chúng từ xa, còn việc xông vào đấu sức với chúng là phần của chúng tôi.

- Chừng nào làm? - Võ Văn hỏi.
- Ngay từ bây giờ phải lên đường. Bọn cướp sẽ đến bất cứ lúc nào khi cửa hàng mở cửa.

Võ Văn nhíu mày, nghĩ ngợi. Biết là thừa nhưng tôi nói thêm:
- Anh nên tích cực giúp đỡ cơ quan điều tra. Ngày hôm nay coi như anh bỏ công đi sửa một chiếc tivi, chúng tôi sẽ đền bù công sức cho anh.

- Nhờ người khác đi. Bữa nay sao tôi thấy người khó chịu quá, chân đau, tay trái bị trật, mắt mờ mờ, bụng buồn nôn...

Võ Văn tìm cách khước từ, nhưng tôi ra sức dỗ dành:
- Anh không làm gì hết, đến hiện trường chỉ ngồi quan sát thôi. Anh là đội viên dân phòng có tiếng nhất phường này, nếu anh từ chối, chúng tôi còn biết chọn ai nữa? Cố gắng lên, một lát tôi mua thuốc giảm đau cho.

Hớp hết ly cà phê, Võ Văn dịu giọng:
- Đi chừng nào về?
- Cũng sớm thôi, chừng nào bọn cướp đến, một lúc sau là chúng mình về.

Võ Văn đứng dậy. Trước khi leo lên xe ngồi phía sau tôi, anh ta còn tần ngần nhìn về phía “dãy nhà cô tịch”.

Tôi phóng xe đến một quán cà phê khác. Tại đây, đã có một anh dân phòng ngồi đợi sẵn. Tôi chỉ cửa hàng kinh doanh vàng bạc sáng loáng ở góc ngã tư đối diện cách tầm quan sát khoảng ba mươi mét:

- Đó là địa điểm bọn cướp sẽ gây án. Anh Võ Văn ngồi đây với tôi, còn anh này cứ lấy xe đạp chạy lòng vòng, cảnh giới chúng từ xa.

Thấy Võ Văn không thích thú gì với vụ án được gọi hết sức nghiêm trọng này, tôi đành phải gợi chuyện nói với anh ta. Nghe tôi kể chuyện đánh án, có lúc anh ta biểu lộ sự lý thú, hỏi dồn dập, nhưng có lúc anh ta lại ngồi thẫn thờ, ruồi đậu trên mặt cũng không thèm đuổi.

Thời gian trôi chậm chạp. Đến giữa trưa, Võ Văn tỏ vẻ mệt mỏi, đòi về nhà ngủ một chút rồi trở ra. Dĩ nhiên, tôi không chấp nhận, động viên anh ta liên tục:

- Cố gắng thêm một chút anh bạn. Chiến trường đã phơi bày, giờ phút chết chóc đã đến, anh bạn thối lui được sao?

Còn anh dân phòng kia thỉnh thoảng đến báo những hiện tượng khả nghi, những dấu hiệu hết sức buồn cười, nhưng tôi cũng giả vờ làm động tác quan trọng để thu hút sự chú ý của Võ Văn. Cũng có lúc Võ Văn trông thấy điều gì đó, chăm chú quan sát với thái độ như... trinh sát hình sự.

Mặt trời nghiêng về hướng tây, Võ Văn lại tỏ ra sốt ruột:
- Chúng nó chừng nào đến?
- Chờ xem. Càng về cuối càng phải cẩn thận.
- Cho tôi về nhà một lát, trở ra ngay.

- Trên đường anh về, chúng nó đến thì sao? Mà anh có bận chi chuyện nhà cửa, sống một mình, ngày ăn ba bữa là xong. Còn bọn tôi, vợ con nheo nhóc, nhà cửa xác xơ, có lúc cả tuần lễ chưa được về nhà nhìn mặt vợ con.

- Tôi sốt ruột quá!
- Lại sốt ruột. Tôi còn sốt ruột gấp trăm lần anh. Nếu hôm nay bọn tội phạm đó không ra mặt, thì tôi còn phải mất thêm nhiều thời gian nữa.

Mỗi lần Võ Văn đưa ra yêu sách, tôi liền tìm cách gạt bỏ. Tôi còn nói, theo nguyên tắc nghiệp vụ, mỗi khi lâm trận các thành viên tham gia vụ án chỉ được rút lui khi có lệnh. Nếu hoạt động tự do, theo ý riêng, trong trường hợp bị đối phương phát hiện hoặc chuyên án bị vỡ, thì người làm sai nguyên tắc phải chịu xử lý nặng nề.

Trời tối, tôi gọi hai đĩa cơm sườn, bảo Võ Văn ăn lấy lại sức.
- Như vậy làm đến bao giờ? - Võ Văn lại nôn nóng.
- Chừng nào cửa hàng bên kia đóng cửa. Mình qua xúi họ đóng cửa đi!
Tôi cười. Võ Văn nuốt từng hột cơm như người ta nhai thuốc đắng.

- Đến quá 9 giờ đêm, cửa hàng kia mới đóng cửa. Vào thời điểm Tết nhứt nên họ mới mở cửa lâu như vậy.
- Mệt quá, còn phải theo dõi chúng nó dài dài nữa! - tôi thở dài, rồi chở Võ Văn trở về nhà.

Vừa xuống xe, anh ta hướng ngay đôi mắt về phía ngôi nhà có gắn tấm bảng “Vu qui”. Tiệc tàn từ lâu, chỉ còn xác pháo hồng rải trên nền đất. Tôi chào tạm biệt Võ Văn, anh ta lủi thủi bước vào nhà với những ý nghĩ chỉ mình tôi đoán được.
Tôi đã tháo xong “cái ngòi nổ”, mất đúng mười lăm tiếng đồng hồ!

Sáng hôm sau, tôi lại đến mời Võ Văn đi uống cà phê. Anh ta có vẻ khó chịu nhưng cũng đi theo. Tôi nói rõ đã dựng màn kịch để ngăn chặn hành động điên rồ của anh ta.

Võ Văn hết sức bất ngờ:
- Thật vậy sao? Tôi mắc mưu công an?
Tôi cười:
- Không phải mắc mưu mà là... sự chấp nhận tự nguyện.

- Các anh... nghề quá! - Võ Văn nể phục.
- Dĩ nhiên, nếu không thì hôm nay chưa chắc chúng mình đã cùng ngồi uống cà phê tại đây.

Võ Văn thú nhận, lần đầu tiên anh ta thấm mùi vị tình yêu và định làm ngọn đuốc sống để người ta hiểu được tình cảm của anh.
Tôi hỏi:

- Anh đã được gì trong tình yêu ấy, một khi người ta không có chút tình cảm nào với mình, một khi sự liều lĩnh của mình chỉ làm trò cười cho thiên hạ?
Sau hai tiếng đồng hồ tâm sự. Võ Văn hối hận trước ý nghĩ còn trẻ con của mình. Anh ta nắm tay tôi, tỏ thiện cảm:

- Cám ơn anh đã cứu giúp tôi.
- Cả cô gái đã “lỡ bước sang ngang” nữa chớ!
Cuộc chia tay vui vẻ.

Một tuần lễ sau, Võ Văn đến tìm tôi, trên tay cầm chiếc phong bì lớn, còn dán kín. Anh ta cười, nói rất hồn nhiên:

- Quà của cô Trinh gởi cho tôi, cô mới về thăm nhà.
Tôi mở phong bì ra xem, trong đó đựng toàn là tro. Tro của hai trăm lá thư tình mà anh chàng hàng xóm đã viết cho cô gái xinh đẹp trong suốt tám tháng trời!
Trần Tử Văn





Tòa Mỹ: Cựu LM Việt Bồi Thường 84,450 Đô
(01/20/2012) (Xem: 949)
Tòa Mỹ: Cựu LM Việt Bồi Thường 84,450 Đô, Lấy từ xứ đạo Đức Mẹ La Vang, Đức Mẹ VN ở VA

NORFOLK, VA. -- Một cựu linh mục của 2 nhà thờ Công Giáo Việt Nam hôm 19-1-2012 đã nhận tội biển thủ 84,450 đôla từ giáo phận.
Cựu LM Joseph Quoc Hai Nguyen nhìn nhận rằng ông đã lấy tiền từ giaó phận Richmond từ năm 2003 tới 2008. Hai Nguyen, 66 tuổi, đã lãnh đaọ 2 giáo xứ Đức Mẹ La Vang ở Norfolk và Đức Mẹ Việt Nam ở Hampton, theo hồ sơ tòa.
Ra tòa ngày 19-1-2012, ông Hai Nguyen trao cho giáo phận tờ chi phiếu tiền mặt đầy đủ khoản tiền đã biển thủ. Ông bị kết 4 tội biển thủ cấp đaị hình và bị một án treo. Ông sẽ không vào tù nếu vẫn hành xử đúng quy định trong khi quản thúc với án treo.
Hai Nguyen trở về từ Texas. nơi ông về hưu, để ra tòa Virginia.
Luật sư của Hai Nguyen là Robert Morecock nói thân chủ của ông đã sám hối, và trước kia chưa từng có tiền án.
Công tố John Dunlap nói giáo phận đã đồng ý với bản án, và đương sự đã bồi thường đầy đủ.
Sarah Rabin, giám đốc tài chánh của giaó phận, nói tiền này sẽ hoàn trả 2 nhà thờ.
Hai Nguyen đã về hưu từ giáo phận này tháng 10-2008. Nhưng cuộc kiểm toán thường lệ hồ sơ tài chánh của 2 nhà thờ đã khám phá các ra chi phí khả nghi.

Ngày xưa ở Đồng Tháp Mười...

28/01/2012 | 11:39
Ngày xưa ở Đồng Tháp Mười...
(Dân Việt) - Trước giải phóng, Đồng Tháp Mười là vùng đất hoang ngập nước rộng gần 700.000ha. Bằng những nỗ lực của con người, vùng đất ấy giờ đã là “rốn lúa” của cả nước với mỗi năm 2 vụ năng suất cao…
Thực hiện chủ trương “Tiến quân về Đồng Tháp Mười”, bộ đội kinh tế và dân nghèo khắp nơi đã đổ về vùng đất mới “muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lội như bánh canh”. Đất rộng mênh mông nhưng chỉ có cây đưng, lác và cỏ hoang sống nổi. Trong chiến tranh, nơi đây là căn cứ địa cách mạng nên Đồng Tháp Mười còn mang trong mình vô số bom đạn do kẻ thù “rải thảm” còn sót lại. Để đánh thức đồng hoang, bộ đội và dân đã đổ không biết bao nhiêu mồ hôi, nước mắt và rất nhiều máu…


Nhấp ngụm trà, lão nông Nguyễn Văn Tây (84 tuổi, ngụ xã Hưng Điền A, huyện Vĩnh Hưng, Long An) kể chuyện khai hoang 30 năm về trước: “Con đường trước nhà qua chỉ độ 4 - 5 cây số mà có tới hơn 20 người chết vì khai hoang bị dính bom, mìn. Hai đứa con của ông Bảy Thế là Lê Văn Hứa và Lê Thị Huệ cùng dắt trâu đi cày, trâu đạp trúng mìn chống tăng, mìn nổ làm chết cả 2 cùng đôi trâu.
Gia đình ông Phan Văn Lương có đứa con lớn đi khai hoang đạp phải mìn, một chết tại chỗ, một bị thương nặng. Ông Lương ôm đứa bị thương chạy băng đồng cả chục cây số, rồi kêu ghe chở ra Bệnh viện huyện Mộc Hóa nhưng con ông đã tắt thở trước khi tới bệnh viện. Con út của ông Lương sau đó mấy tháng cũng đạp phải mìn mà chết vì cứ nhất quyết ra đồng khai hoang chứ không chịu ở nhà”.


Theo ông Phạm Kiệp - Trưởng ấp Thái Kỳ, xã Thái Trị, Vĩnh Hưng, do vùng này gần biên giới, trong chiến tranh biên giới Tây Nam quân Pol Pot đã tràn qua đây, nên các loại trái nổ thời chiến tranh biên giới chồng lên thời chiến tranh chống Mỹ, thành tầng tầng lớp lớp bom mìn. Người dân đi khai hoang, nếu dính mìn chống tăng thì cầm chắc cái chết, còn nếu bị các loại mìn cóc, mìn nhảy... thì thường chỉ bị thương.
Ông Lê Minh Đức – Giám đốc Sở NNPTNT tỉnh Long An cho biết, dù bị hoang hóa, nhiễm phèn nặng nhưng vùng đất này có tiềm năng rất to lớn. Từ cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX, người Pháp đã “thử sức” khai thác Đồng Tháp Mười nhằm biến nơi đây thành trung tâm xuất khẩu lúa gạo lớn nhất Đông Dương. Pháp đã sử dụng các phương tiện sản xuất hiện đại nhất thời đó để đào các con kênh như: Phước Xuyên, Dương Văn Dương, Nguyễn Văn Tiếp… và đưa nhiều nhà khoa học đến nghiên cứu nhưng cuối cùng đành bỏ luôn vì không chinh phục được.
Sau giải phóng, các chuyên gia nông nghiệp Hà Lan cũng đã đến khảo sát và đề nghị… không nên làm vì phèn quá nặng. Thế nhưng, những nông dân chân đất đã làm nên kỳ tích khi biến vùng đất phèn thành trung tâm sản xuất lúa, góp gần 30% sản lượng lúa cho cả ĐBSCL…
Hữu Danh
22/01/2012 | 06:20
Khoai lang Việt... xuất ngoại và bay xa
(Dân Việt) - Khoai lang từ chỗ bị người ta xem thường là “rẻ như khoai” lại "lên đời" nhờ được xuất ngoại. Vùng đất ven sông Hậu (huyện Bình Tân, tỉnh Vĩnh Long) trở thành vùng chuyên canh khoai lang xuất khẩu lớn nhất miền Tây.
Giàu nhờ trồng khoai lang
Những năm 70 của thế kỷ trước, khoai lang nơi đây mang tên Mười Thới được dân thương hồ đem lên tận Sài Gòn tiêu thụ. Từ con kênh Mười Thới, bây giờ vùng trồng khoai lang đã mở rộng sang các địa phương lân cận nhờ vào giá trị kinh tế cao và được xuất khẩu.

Nông dân khấm khá nhờ trồng khoai lang
Về kênh Mười Thới (ấp Tân Mỹ, xã Tân Thành, huyện Bình Tân), nông dân đang nô nức thu hoạch vụ khoai năm nay vừa trúng mùa, được giá. Đi đến đâu, người ta cũng bàn tán về năng suất, giá cả khoai lang.
Ông Nguyễn Hoàng Anh – Chủ tịch UBND xã Tân Thành cho biết: “Diện tích khoai lang trong xã không ngừng tăng lên. Đến nay toàn xã có trên 1.400ha khoai lang cho thu nhập cao. Nhiều nông dân đã thoát nghèo nhờ khoai lang”.
Hai bên con đường nhựa vào ấp Thành An, xã Thành Đông cũng là ruộng khoai xanh ngắt. Xa xa, từng nhóm nhân công đang tất bật thu hoạch khoai lang. Cứ 1ha khoai lang thì có gần 120 người thu hoạch.
Lão nông Võ Văn Phèn (59 tuổi) có kinh nghiệm hơn 30 năm trồng khoai lang ở vùng đất này kể lại: “Nơi đây có thổ nhưỡng thích hợp là vùng đất gò cao, đất thịt pha cát rất thích hợp cho khoai lang phát triển. Nhờ trồng khoai lang mà nhiều người đã thoát nghèo, vươn lên khá giả. Bây giờ mỗi vụ khoai lang, nông dân lời vài trăm triệu là chuyện bình thường”. Gia đình ông Phèn có 1ha đất chuyên trồng khoai lang tím Nhật, khoai bí, khoai trắng sữa...
Đứng trên bờ mẫu, ông Phèn chỉ tay về 1ha phía ruộng khoai lang tím Nhật của mình khoe: Khoai lang năm nay trúng giá, vài bữa nữa thu hoạch lời ít nhất cũng hơn trăm triệu đồng. Dưới ruộng, từng liếp khoai xếp hàng thẳng tắp, xanh rờn. Những bông khoai màu tím xen lẫn trắng nhô lên khỏi thảm xanh rờn như khoe sắc. Cứ như thế xung quanh toàn khoai là khoai. Ông Phèn cho hay: Giống khoai lang rất dễ trồng, chỉ cần cày xới cho đất tơi xốp, lên thành từng liếp là khoai phát triển xanh tốt. Suốt 6 tháng chỉ bón phân NPK khoảng 60kg/ha là xong. Vì vậy nông dân trồng khoai rất khỏe.
Thấy chúng tôi ngồi nói chuyện trên bờ ruộng, ông Trần Văn Quới ở ruộng kế bên cũng sang góp chuyện. Mấy bữa trước, ruộng khoai 3,5 công (1 công 1.000m2) của ông vừa thu hoạch xong lời gần 40 triệu đồng.
Ông Quới hồ hởi khoe: “Bây giờ vùng đất này thu hoạch khoai quanh năm chứ không còn theo mùa như trước đây nữa. Vì vậy tránh cảnh dội chợ, rớt giá. Năm nay, tôi trồng khoai mùa nghịch năng suất không cao bằng nhưng bù lại giá gấp ba lần năm rồi”. Hai lão nông ngồi bàn tán rôm rả về tình hình thị trường khoai, về các món chế biến từ khoai mà dân Trung Quốc, Hongkong, Singapore... rất ưa chuộng.
Sức bật cho khoai “bay xa”
Khoai lang Bình Tân đã nổi tiếng từ lâu đời, sản phẩm từ khoai lang không chỉ tiêu thụ nội địa, mà còn được xuất khẩu đi các nước. Chính quyền địa phương, nông dân đang xây dựng thương hiệu để giúp khoai lang bay xa hơn.
Ông Nguyễn Văn Tập – Phó Trưởng phòng NNPTNT Bình Tân cho biết: “Năm nay, nông dân Bình Tân xuống giống hơn 5.000ha khoai lang với năng suất ước đạt 150.000 tấn. Khoai lang được giá nên nông dân rất phấn khởi. Sản lượng và chất lượng khoai lang đáp ứng yêu cầu cung ứng cho thị trường nội địa và xuất khẩu. Từ đó sẽ là tiền đề để xây dựng thương hiệu khoai lang Bình Tân, giúp nông dân ổn định từ nghề trồng khoai lang”.
Ông Trần Văn Phước (62 tuổi) ở xã Tân Quới cho biết: “Gia đình tui trồng khoai đã 3 đời rồi, trước đây thế hệ cha tôi trồng khoai làm thủ công, chẳng có phân bón gì nên năng suất thấp, thu hoạch xong cũng chỉ bán quanh quẩn các chợ trong vùng.
Bây giờ mới thu hoạch xong, xe tải đã chạy tới nơi “ăn hàng” rồi chở tuốt lên TP. Hồ Chí Minh để xuất khẩu ra nước ngoài. Vùng khoai lang Bình Tân vào vụ thu hoạch lúc nào cũng có 20 thương lái tiêu thụ của nông dân khoảng 300 tấn khoai lang mỗi ngày. Nơi đây đã thành lập một hợp tác xã (HTX) chuyên thu mua khoai lang.
Kim ngạch xuất khẩu nông sản đạt 25 tỷ USD
Theo báo cáo của Bộ NNPTNT, tổng kim ngạch xuất khẩu nông, lâm, thuỷ sản cả năm 2011 xấp xỉ 25 tỷ USD, tăng 27,9% so cùng kỳ năm trước. Như vậy so với mục tiêu đặt ra cho năm 2011 là 23 tỷ USD kim ngạch xuất khẩu nông, lâm, thủy sản đã "về đích" thật ấn tượng.
Các mặt hàng nông sản có tốc độ tăng trưởng cao nhất trong nhóm hàng này, ước đạt 13,7 tỷ USD, so với cùng kỳ năm trước tăng 33,2%; thuỷ sản ước đạt 6,1 tỷ USD, tăng 21% so với cùng kỳ; lâm sản ước đạt 4,1 tỷ USD, tăng 12,7% so cùng kỳ.
B.T.K
Ông Sơn Văn Luận – Chủ nhiệm HTX Khoai lang Tân Thành cho biết: “Khoai lang Bình Tân giờ đi khắp nơi từ Trung Quốc, Singapore, Nhật Bản... mỗi ngày HTX thu mua khoảng 30 tấn khoai cung cấp cho thị trường TP. Hồ Chí Minh và các chủ vựa, thương lái bên Trung Quốc. Hiện tại, HTX đã được Cục Sở hữu trí tuệ cấp thương hiệu khoai lang Tân Thành và chuẩn bị cấp nhãn hiệu hàng hóa để dễ dàng trong tiêu thụ, giá cao hơn”.
Khoai lang Bình Tân vừa được Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) tài trợ Dự án “Năng lực tham gia thị trường của các chuỗi sản xuất nông sản thông qua đào tạo và huấn luyện” với kinh phí 110.000USD.
Tiến sĩ Lý Nguyễn Bình - Phó Trưởng khoa Nông nghiệp và Sinh học ứng dụng (Trường Đại học Cần Thơ) cho biết: “Dự án này sẽ đào tạo và tập huấn cho nông dân, cán bộ về cách trồng, thu hoạch, đóng gói… để nông sản đạt tiêu chuẩn và xuất ra thị trường nước ngoài”.
Đây là cơ hội để vùng đất trồng khoai lang từ lâu đời ở Bình Tân khẳng định được thương hiệu, vị trí của mình trên thị trường. Từ đây, sản phẩm thật bình dị là củ khoai lang sẽ được tiến xa ra thị trường thế giới.
Hoàng Mai


22/01/2012 | 06:14
Thanh long quyến rũ thế giới!
(Dân Việt) - Đó là câu nói vui nhưng lại rất thật và đúng của ông Trần Ngọc Hiệp - Tổng Giám đốc Công ty TNHH Thanh long Hoàng Hậu, đồng thời là Chủ tịch Hiệp hội Thanh long tỉnh Bình Thuận.
Bình Thuận là địa phương có diện tích trồng thanh long lớn nhất nước với xấp xỉ 10.000ha, sản lượng bình quân hàng năm trên 200.000 tấn. Công ty TNHH Thanh long Hoàng Hậu cũng là nhà sản xuất và xuất khẩu thanh long hàng đầu tại VN.

Nông dân Bình Thuận thu hoạch thanh long.
Ông Hiệp tâm sự: "Tôi bắt đầu sự nghiệp chỉ với 3ha đất khai hoang trồng thanh long và một số cây rau quả ngắn ngày. Nhưng tôi đã nhận ra thanh long là trái cây đặc sản, có giá trị xuất khẩu cao vì sự hấp dẫn về hình dáng, màu sắc, hương vị và dinh dưỡng. Quả thanh long chứa nhiều nước và các chất khoáng, có thành phần dinh dưỡng phong phú, vị ngọt thanh, có tác dụng mát gan, nhuận trường, bổ sung chất xơ và rất thích hợp cho những người ăn kiêng. Thế là chúng tôi bắt đầu làm trang trại để trồng thanh long và xuất khẩu từ năm 1988".
Để trái thanh long VN chiếm lĩnh được thị trường thế giới như hôm nay không đơn giản. Ông Hiệp cho biết, ngoài việc đáp ứng điều kiện đóng gói đạt tiêu chuẩn và thanh long phải nằm trong vùng sản xuất sạch được công nhận, nhiều nước nhập khẩu còn yêu cầu tất cả các lô hàng thanh long phải qua khâu chiếu xạ trước khi xuất khẩu.
Thanh long Bình Thuận muốn có chỗ đứng vững chắc trong thị trường thế giới phải hoàn thiện quy trình sản xuất thanh long sạch bắt đầu từ các doanh nghiệp đã được cấp chứng chỉ EUREPGAP (chứng chỉ châu ÂU) để tạo nguồn hàng đạt chất lượng. Sau đó, từng bước chuyển giao tiến bộ kỹ thuật cho bà con trồng thanh long theo tiêu chuẩn VietGAP và hướng tới công nghệ sản xuất thanh long sạch theo đúng quy trình trên diện rộng.
Hiện nay, Hoàng Hậu đã có khoảng 300ha trồng thanh long hữu cơ (organic) theo quy trình sản xuất nông nghiệp tiêu chuẩn châu Âu (EUREPGAP) và tiêu chuẩn thị trường Mỹ. Hoàng Hậu cũng là công ty đầu tiên ở VN sản xuất thanh long theo quy mô thương mại, đồng thời là nhà xuất khẩu thanh long với quy mô lớn. Thanh long Việt mang thương hiệu Hoàng Hậu đã chiếm lĩnh phần lớn thị trường các nước châu Á, châu Âu.
Thanh long Việt mang thương hiệu Hoàng Hậu đã chiếm lĩnh phần lớn thị trường các nước châu Á, châu Âu.
"Chúng tôi luôn tâm niệm sản xuất trái cây phải đạt tiêu chuẩn nông nghiệp sạch, có giá trị toàn cầu thì mới có "giấy thông hành" để đi vào thị trường thế giới"- ông Hiệu nói.
Để trái cây VN nói chung và thanh long Việt nói riêng chiếm lĩnh được thị trường thế giới, theo ông Hiệu, các chủng loại trái cây, trong đó có thanh long, nên có quy hoạch vùng trồng và triển khai quy hoạch nhằm có diện tích lớn cho một loại trái cây. Vùng chuyên canh lớn sẽ thuận tiện cho việc áp dụng các tiêu chuẩn quốc tế, đưa được khoa học kỹ thuật vào canh tác, từ đó sản phẩm có chất lượng đồng đều về kích cỡ, màu sắc, hương vị…
Vai trò của chính quyền địa phương trong việc hình thành những vùng chuyên canh lớn cũng vô cùng quan trọng, nhất là trong việc tổ chức giúp nhà vườn liên kết với nhà khoa học, doanh nghiệp. Đặc biệt phải tăng cường giúp nông dân nhận thức tầm quan trọng của các tiêu chuẩn quốc tế trong sản xuất và tiêu thụ sản phẩm trái cây.
Mai Nguyễn



22/01/2012 | 06:34
ĐBSCL:
Các làng nghề "tung" đủ loại hàng Tết
(Dân Việt) - Tết Nhâm Thìn 2012 đã cận kề cũng là lúc các làng nghề bánh chưng, bánh tráng, mai cảnh... đang hối hả đưa sản phẩm ra thị trường để đáp ứng nhu cầu sắm Tết của người dân.
Tấp nập bánh chưng, mai vàng
Ấp Bình Lộc, xã Bình Tân, huyện Vĩnh Cửu (Đồng Nai) từ lâu đã nổi tiếng khắp vùng với bánh chưng, bánh tét. Hơn 5 năm trở lại đây, được Công ty Trần Gia đầu tư công nghệ, bao tiêu sản phẩm, bà con nơi đây đã chuyển sang sản xuất bánh phục vụ nhu cầu thị trường quanh năm. Đặc biệt, dịp Tết Nguyên đán, những hộ sản xuất phải tăng công suất hết cỡ mới đủ sức cung ứng cho thị trường.

Công nhân lựa bánh, phơi bánh tại HTX Làng nghề bánh tráng Phú Hòa Đông.
Anh Trần Thanh Toàn - Giám đốc Công ty Trần Gia cho biết, để làng nghề đứng vững và phát triển được, chất lượng phải được đặt lên hàng đầu. Từ công đoạn chọn lá dong, nếp, nhân đều phải sử dụng nguyên liệu sạch, đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm.
Hiện nay để phục vụ tết, mỗi ngày cả ấp cho ra lò gần 30 tấn bánh mỗi ngày. Từ đầu tháng 11 âm lịch, đơn đặt hàng đã liên tiếp xuất hiện. Hàng được các siêu thị lớn trong nước tin tưởng nên đầu ra rất ổn định. Bên cạnh đó, bà con Việt kiều khắp nơi trên thế giới cũng tìm mua với số lượng lớn. Theo anh Toàn, cuộc sống hiện đại khiến nhiều người không có thời gian tự chuẩn bị nhưng vẫn không muốn bỏ phong tục tập quán tốt đẹp của cha ông để lại.
Bên cạnh bánh chưng, những vùng trồng mai truyền thống ở TP.HCM cũng hứa hẹn bội thu. Ông Trần Tới (phường Thạnh Xuân, quận 12, TP.HCM) có vườn mai hơn 5.000 gốc chuẩn bị ra hoa đúng dịp Tết Nguyên đán cho biết: “Năm nay, hai đợt triều cường cao nhất trong năm đến sớm nhưng phường Thạnh Xuân không bị ngập nên mai phát triển bình thường. Tết này, chúng tôi chắc chắn sẽ bội thu”.
Ông Nguyễn Tính - chủ một vườn mai khác bật mí, năm nay các vườn mai tự tin bởi họ có trong tay “đặc sản quý” mai giảo. Loại mai này có trung bình từ 8 đến 10 cánh hoa, gấp đôi so với mai thường nên được ưa chuộng. Giá bán mỗi gốc mai hiện cao hơn năm ngoái khoảng 300.000 đồng, từ 2 - 2,3 triệu đồng/gốc, tùy theo độ tuổi, dáng cây. Riêng mai giảo có giá cao hơn mai thường khoảng 400.000 đồng/gốc.
Bánh tráng lại hụt hơi
Bên cạnh những làng nghề đang tất bật chuẩn bị hàng tết vẫn có nhiều mặt hàng truyền thống đang trong tình trạng “hụt hơi”, nguy cơ mất tết, trong đó có bánh tráng. “Bên siêu thị đã thúc giao hàng dữ lắm rồi nhưng HTX vẫn chưa đủ nhân công chứ nói gì tới đủ bánh cho Tết” - ông Lê Thế Khải - Chủ nhiệm HTX Làng nghề bánh tráng Phú Hòa Đông (Ấp Phú Bình, xã Phú Hòa Đông, huyện Củ Chi, TP.HCM) than thở.
“Mai nở sớm thì năm nào cũng có, nhưng nếu người trồng biết cách chăm sóc mai tốt, vẫn có những chậu mai đẹp cho ngày xuân”.
Nghệ nhân Mã Văn Phương (Hiệp Bình Chánh,Thủ Đức)
Theo ông Khải, bánh tráng là mặt hàng truyền thống mà hầu như gia đình nào cũng “thủ sẵn” trong những ngày Tết. Do vậy, lượng tiêu thụ trong thời gian này có khi tăng gần chục lần. Tuy nhiên, do việc làm bánh tráng tốn nhiều lao động chân tay, lợi nhuận lại không bao nhiêu nên nhiều lò bánh liên tục “tắt lửa”. “Cả HTX có 60 cái máy tráng, cần ít nhất là 10 – 15 công nhân phơi bánh thì nay chỉ có 4 người, chủ yếu là người lao động nhập cư, bữa làm bữa nghỉ khiến HTX không đủ hàng để giao” - ông Khải cho biết thêm.
Hiện tại, HTX Làng nghề bánh tráng Phú Hòa Đông đã ký hợp đồng cung cấp cho các siêu thị như Co.opMart, Vinatex,…gần 11 tấn bánh tráng phục vụ Tết Nguyên đán. Số lượng này giảm một nửa so với cùng kỳ năm trước. Nhiều lò bánh cá nhân tại làng nghề bánh tráng Phú Hòa Đông cũng cho biết, giá bánh dù có tăng so với ngày thường từ 3.000 – 5.000 đồng/kg nhưng chi phí cho công nhân lựa bánh, bao bì, nhãn mác… đều tăng nên người làm bánh vẫn không có lãi bao nhiêu. Mỗi ngày, làng nghề bánh tráng Phú Hòa Đông cho ra lò khoảng 30 tấn bánh, phục vụ xuất khẩu và tiêu thụ trong nước.
Thuận Hải - Đình Thức


Phát triển nghề khai thác cá ngừ đại dương
Cập nhật lúc 01:18, Chủ nhật, 29/01/2012 (GMT+7)


Niềm vui của ngư dân khi trúng đậm cá ngừ đại dương.

Một mùa xuân mới lại về, các con tàu khai thác cá ngừ đại dương với các khoang đầy ắp cá băng băng rẽ sóng cập bờ. Các ngư dân hối hả hò nhau lên cá, kịp về với gia đình ngày đầu năm mới.
Ðến với các làng cá ven biển ba tỉnh miền trung: Bình Ðịnh, Phú Yên, Khánh Hòa vào mùa cá ngừ đại dương, ở đâu cũng gặp không khí sôi động, khẩn trương. Nhìn ánh mắt mọi người, ai ai cũng rạng rỡ cười vui bởi được mùa cá ngừ, được giá. Giá cá ngừ đại dương ở Phú Yên thời điểm này có ngày lên đến 200 nghìn đồng/kg (tăng gần hai lần so với năm 2010) và tin liên doanh khai thác, chế biến, xuất khẩu cá ngừ đại dương Phú Yên - Nhật Bản được cấp phép và chính thức hoạt động vào những ngày đầu Xuân Nhâm Thìn càng làm nức lòng ngư dân trong ngày Xuân mới.
Nhớ lại những năm đầu của thập kỷ 90 của thế kỷ trước, nghề câu cá ngừ đại dương được du nhập từ Nhật Bản vào Việt Nam, nguồn lợi cá ngừ dồi dào, cá bán vào thị trường Nhật Bản được giá, mang lại lợi nhuận cao đã thu hút mạnh đầu tư của các doanh nghiệp chế biến xuất khẩu thủy sản, sau đó lan rộng đến cộng đồng ngư dân ba tỉnh Bình Ðịnh, Phú Yên, Khánh Hòa, từ đó mở ra hướng phát triển hiệu quả cho khai thác hải sản xa bờ.
Mới đó mà đã hơn 20 năm, dù là một nghề hái ra tiền từ biển, nhưng đến nay vẫn chỉ có ngư dân ba tỉnh Bình Ðịnh, Phú Yên, Khánh Hòa khai thác hiệu quả cá ngừ đại dương. Nói chuyện với các lão ngư mới hiểu rằng: Ba tỉnh này có "mặt tiền" hướng ra Biển Ðông, có khoảng cách gần nhất tới các ngư trường có nguồn lợi cá ngừ đại dương di cư hằng năm. Lợi thế đó giúp ngư dân giảm đáng kể các chi phí đi biển, nhất là nhiên liệu, nước đá và thời gian bảo quản cá ngừ sau thu hoạch. Hơn nữa, ngư dân vùng biển này vốn có truyền thống với nghề câu cá nhám và cá mập nên dễ dàng tiếp nhận nghề câu cá ngừ đại dương. Nhưng việc thích nghi với một nghề gian khổ, đầy hiểm nguy trên biển xa hàng nghìn dặm, với cuộc sống xa nhà, xa bờ tháng này qua tháng khác, đòi hỏi phải có cả quá trình tích lũy kinh nghiệm. Xa xưa thời Quang Trung - Nguyễn Huệ, ngư dân Bình Ðịnh là nòng cốt tinh nhuệ của lực lượng thủy binh được rèn luyện tinh thần thượng võ, có khả năng chịu đựng gian khổ, đi biển dài ngày, và ý chí không ngừng mở mang bờ cõi, dọc theo bờ biển đi đến đâu sinh cơ, lập nghiệp ở đó. Ngày nay, nhiều ngư dân làm ăn giỏi, phát đạt ở hai tỉnh Phú Yên, Khánh Hòa có nguồn gốc di cư từ Bình Ðịnh. Nên đã có câu ca: "Ai về Bình Ðịnh thăm cha, Phú Yên thăm mẹ, Khánh Hòa thăm em". Thật thú vị khi nghề khai thác cá ngừ đại dương hôm nay được du nhập nhờ có chính sách đổi mới, mở cửa, nhưng bám rễ được và phát triển hiệu quả ở ba tỉnh miền trung lại do có mạch nối với truyền thống, lịch sử xa xưa.
Khai thác cá ngừ đại dương, một loài cá di cư theo đàn, nên kích thước cá đồng đều và sản lượng lớn. Do đó, nếu không có thị trường, nghề khai thác cá ngừ đại dương không thể phát triển được. Hiện nay, đã có hơn 30 doanh nghiệp chế biến thủy sản tham gia xuất, nhập khẩu cá ngừ. Ngoài sản lượng cá ngừ khai thác trên Biển Ðông, hằng năm các doanh nghiệp đã nhập khẩu khoảng hơn 40 nghìn tấn cá ngừ nguyên liệu từ 42 nước và vùng lãnh thổ để tái chế biến xuất khẩu. Tiềm năng thị trường xuất khẩu cá ngừ còn rất lớn. Sản phẩm cá ngừ Việt Nam đã được xuất khẩu sang 87 thị trường khác nhau. Nhu cầu tiêu dùng cá ngừ trên thế giới vẫn tiếp tục tăng cao, trong khi giá trị xuất khẩu từ nguồn nguyên liệu cá ngừ trong nước chưa tới 30% tổng doanh số xuất khẩu cá ngừ hiện nay và trữ lượng cá ngừ cho phép khai thác trên biển Việt Nam còn khá lớn, hiện mới chỉ khai thác khoảng 20% sản lượng cho phép. Ngoài ra, việc cải tiến công nghệ bảo quản sau thu hoạch trên các tàu cá của ngư dân còn có thể nâng giá trị sản phẩm cá ngừ lên hơn 30% so với hiện tại. Thực tế đó cho thấy khả năng cá ngừ sẽ là mặt hàng thứ ba trong các mặt hàng thủy sản Việt Nam (sau tôm và cá tra) đạt doanh số xuất khẩu 1 tỷ USD trong thời gian tới là khả thi. Ðây là cơ sở để xây dựng nghề khai thác cá ngừ đại dương thành nghề cá công nghiệp - một mũi nhọn khai thác xa bờ trong chiến lược phát triển kinh tế biển Việt Nam, theo đó hình thành một lực lượng dân sự làm kinh tế hoạt động hiệu quả trên Biển Ðông với đoàn tàu khai thác cá tới 2.000 chiếc, trong đó có hơn 1.000 tàu làm nghề câu ở vùng biển từ phía nam quần đảo Hoàng Sa xuống phía tây và nam quần đảo Trường Sa với hơn hai vạn lao động trẻ, khỏe thường xuyên bám biển sản xuất, khẳng định chủ quyền của nhân dân ta trên vùng biển, đảo thân yêu của Tổ quốc.
Triển vọng nghề cá ngừ đại dương thật sáng sủa, nhưng chung quanh câu chuyện ngày Xuân, ngư dân vẫn nhiều băn khoăn. Thực trạng khai thác cá ngừ đại dương nước ta vẫn là nhỏ lẻ, thủ công, tự phát. Ðể phát triển bền vững, khai thác cá ngừ đại dương phải được xây dựng theo hướng nghề cá công nghiệp. Việc khó nhất hiện nay là lao động trực tiếp khai thác cá ngừ trên biển hơn hai vạn người đang làm việc theo kinh nghiệm của nghề cá nhỏ ven bờ, không qua đào tạo, xa lạ với phong cách làm việc công nghiệp. Ước mong của các ngư dân là Nhà nước có một dự án đào tạo lao động đánh cá ngừ đại dương theo mô hình công nghiệp. Theo dự án này, những ngư dân sẽ được đào tạo nghề, công nghệ khai thác, bảo quản, các kiến thức về thương mại, tiếp thị, an toàn đi biển, tìm kiếm cứu nạn, cứu hộ, Luật Biển quốc tế, các kiến thức về an ninh quốc phòng, bảo vệ chủ quyền biển đảo... Ðồng thời, cần tăng cường vai trò quản lý nhà nước, chú trọng việc tổ chức, phối hợp hoạt động hiệu quả giữa các lực lượng hải quân, cảnh sát biển, Bộ đội Biên phòng, kiểm ngư... để bảo vệ, hỗ trợ cho ngư dân khai thác cá an toàn trên các vùng biển của nước ta. Việc cần làm ngay là Nhà nước sớm ban hành khung pháp lý về quản lý nghề cá ngừ đại dương.
Cùng với tăng cường quản lý Nhà nước, cần có các biện pháp tổ chức và quản lý sản xuất, kinh doanh trong nội bộ cộng đồng. Hiện nay mô hình tổ chức sản xuất trên biển vẫn chỉ là tổ, nhóm tự phát giản đơn. Giữa ngư dân và các doanh nghiệp, các đại lý, nậu vựa thu mua sản phẩm không có sự liên kết, liên doanh. Sự chia cắt giữa sản xuất với kinh doanh là một tồn tại lớn hiện nay. Cần tổ chức hợp tác giữa các lực lượng tham gia sản xuất, kinh doanh cá ngừ, giữa các doanh nghiệp và cộng đồng ngư dân. Nền tảng vật chất của tổ chức là các cơ sở kỹ thuật hạ tầng, hậu cần dịch vụ do Nhà nước đầu tư được giao cho các hội, hiệp hội tổ chức quản lý khai thác, sử dụng. Doanh nghiệp có vốn, có đầu ra, ngư dân có nguyên liệu, phối hợp lại, loại bỏ các khâu trung gian, nâng cao chất lượng bảo quản, giảm thất thoát sau thu hoạch, tạo nên vòng xoay nhanh của đồng vốn, bảo đảm sự phát triển ổn định, bền vững, hài hòa lợi ích của các thành phần kinh tế.
Tết đến, Xuân về quanh mâm cỗ đầy với cá ngừ đỏ tươi bên bánh chưng xanh, các câu chuyện làm ăn rôm rả, những mong muốn, ước mơ của các gia đình ngư dân, đón Xuân Nhâm Thìn sẽ có sự đổi thay mạnh mẽ trong quản lý khai thác cá ngừ đại dương, để doanh nhân và ngư dân được cùng nhau góp sức, chung tay tạo nên bước chuyển đột phá từ nghề cá nhỏ ven bờ sang nghề cá công nghiệp, góp phần thực hiện thắng lợi Chiến lược biển Việt Nam đến năm 2020, xây dựng nước ta thành một quốc gia giàu mạnh từ biển trong thế kỷ 21 và thực hiện trọn vẹn lời dặn của Bác Hồ "Biển bạc của ta do nhân dân ta làm chủ".
NGÔ ANH TUẤN


+ Chữ to
- Chữ nhỏ
Bản in
In ra PDF



Ðể Bình Phước phát triển bền vững
Cập nhật lúc 01:18, Chủ nhật, 29/01/2012 (GMT+7)


Khu trung tâm thị xã Ðồng Xoài (Bình Phước).

15 năm tái lập tỉnh, Bình Phước đang độ chín. Ai từng qua vùng đất này, đều không khỏi ngỡ ngàng về sự đổi thay của vùng đất nghèo khó xưa, nay là xứ sở bạt ngàn vườn cao-su, điều, cà-phê..., đô thị-công nghiệp phát triển, xứng danh Sông Bé oai hùng.
Từ ngã tư sinh ra đô thị
Năm 1997, khi mới tách tỉnh, Bình Phước có năm huyện vùng núi nghèo, nay phát triển thành ba thị xã, bảy huyện với 113 xã, phường và thị trấn. Ấn tượng hơn cả là thị xã Ðồng Xoài. 15 năm trước, Ðồng Xoài chỉ là ngã tư đường, nơi khách dừng chân khi từ Tây Nguyên đi TP Hồ Chí Minh và ngược lại. Nguyên Chủ tịch UBND xã Ðồng Xoài từ năm 1975 Bùi Xuân Kim cho biết, khu vực này trước kia lác đác vài căn nhà cấp 4, còn lại là nhà ván gỗ, tranh tre. Trung tâm thương mại bây giờ, xưa là chợ cóc, lèo tèo vài món hàng trao đổi. Giờ đây, Ðồng Xoài trở thành trung tâm kinh tế, chính trị của Bình Phước, diện tích 169,6 km2, dân số gần 100 nghìn người, sầm uất chẳng kém gì các khu đô thị lâu đời.
Từ TP Hồ Chí Minh đến trung tâm tỉnh Bình Phước khoảng 110 km. Hai bên đường đến Bình Phước ngập một mầu xanh của rừng cao-su, điều, tiêu, cà-phê... Thấp thoáng dưới tán lá xanh là cụm dân cư tươi mầu ngói mới. Chẳng nói người ở xa, người dân sinh sống tại địa phương cũng ngỡ ngàng trước sự đổi thay nhanh của Bình Phước. Ðến Ðồng Xoài, đứng trên đỉnh đồi, hay căn nhà cao tầng ngắm thị xã vào buổi sáng lãng đãng sương mù, hoặc buổi chiều tà sẽ thấy Ðồng Xoài chẳng kém Ðà Lạt, Sa Pa là mấy. Cũng mặt hồ Suối Lam trong vắt. Phố phường thấp thoáng dưới tán cây, men theo những triền đồi.
Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy Bình Phước Võ Ðình Tuyến, cho biết, lúc tái lập tỉnh như người mới ra ở riêng, khó khăn vất vả, thiếu thốn tứ bề. Mạng lưới giao thông đường bộ xuống cấp nặng, đi họp tại TP Hồ Chí Minh phải mất đứt một ngày. Và người ta nhận ngay ra dân Bình Phước, vì quần áo nhuốm đầy bụi đỏ. Hiện nay, các tuyến đường đến huyện ở Bình Phước đã nhựa hóa được 96% và 100% số xã có đường xe ô-tô. Từ Ðồng Xoài về Bình Dương, TP Hồ Chí Minh chỉ mất độ hai giờ.
Nhiều cán bộ lão thành của Bình Phước bộc bạch, cái lo nhất của Ðảng bộ, chính quyền Bình Phước lúc bấy giờ, là tỉnh có gần 500 nghìn dân, thì 18% là hộ nghèo, hơn 40% số hộ đồng bào dân tộc thiểu số đói thường xuyên, trường học, bệnh viện, đường điện, cơ sở hạ tầng..., vừa thiếu, vừa yếu. Trước tình hình đó, tỉnh lo cứu đói, xây trường học, bệnh viện, kéo điện, ổn định đời sống nhân dân trước, sau đó xây trụ sở làm việc cho các cơ quan hành chính của tỉnh. Ðến nay, dân số đã gần một triệu, nhưng không còn hộ đói, tỷ lệ hộ người dân tộc thiểu số nghèo, theo chuẩn mới là 7,6%. Tỉnh đang trồng hơn 4.000 ha cao-su, gây quỹ giảm hộ nghèo, tăng hộ khá, rút ngắn khoảng cách giàu nghèo giữa khu vực và dân tộc thiểu số.
"Có thực mới vực được đạo". Khi kinh tế phát triển, Bình Phước ưu tiên chấn hưng giáo dục, y tế... Ðến nay 100% số xã có trường học, trạm y tế, trung tâm văn hóa khang trang, 91,5% số hộ trong tỉnh dùng điện lưới quốc gia... Bình Phước đã hướng đến đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao. 100% số học sinh của Trường THPT chuyên Quang Trung thi đậu đại học, đứng đầu cả nước. Tỉnh cũng chăm lo sức khỏe cho người dân, cấp thẻ bảo hiểm y tế và khám chữa bệnh miễn phí cho 100% số hộ nghèo, đồng bào dân tộc thiểu số. Sẽ mở rộng Bệnh viện Ða khoa lên 600 giường, thiết bị y tế tiên tiến, đủ sức khám chữa bệnh cho nhân dân trong tỉnh, giảm tải cho tuyến trên.
Theo Chủ tịch UBND tỉnh Bình Phước Trương Tấn Thiệu, từ một tỉnh thuần nông, cơ cấu công nghiệp năm 1997, toàn tỉnh có 181 doanh nghiệp hoạt động, với vốn đăng ký 35 tỷ đồng. Năm 2011 tỉnh có tám khu công nghiệp, 18 tiểu khu công nghiệp, một khu kinh tế cửa khẩu, tổng diện tích 5.219,14 ha, thu hút hơn 3.400 doanh nghiệp trong nước và nước ngoài, với số vốn đăng ký hơn 23.200 tỷ đồng. So với năm 1997, gấp gần 20 lần về số doanh nghiệp và gấp trăm lần vốn đăng ký. Sản phẩm nông nghiệp, công nghiệp của Bình Phước xuất khẩu đến 50 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tổng thu ngân sách từ 153 tỷ đồng, thu nhập bình quân chỉ đạt 2,2 triệu đồng/người/năm. Năm 2011, thu ngân sách đạt 3.500 tỷ đồng, vượt chỉ tiêu gần 520 tỷ đồng, thu nhập bình quân đầu người 27,2 triệu đồng/năm, mức sống của người dân được nâng lên rõ rệt. Ðồng bào dân tộc thiểu số đã có của ăn của để, không còn sống du canh, du cư.
Phát triển chưa xứng với tiềm năng
Thành tựu phát triển kinh tế-xã hội những năm qua mang ý nghĩa thiết thực, càng ý nghĩa hơn với tỉnh "mới ra ở riêng" như Bình Phước. Tuy nhiên, nhiều lãnh đạo của tỉnh vẫn cho rằng, Bình Phước phát triển chưa tương xứng với tiềm năng; khai thác, sử dụng tài nguyên, đặc biệt là sử dụng tài nguyên đất chưa hợp lý, còn lãng phí; các khu công nghiệp, khu kinh tế chưa thu hút được nhà đầu tư lớn; ô nhiễm môi trường gia tăng... Ðó là dấu hiệu của phát triển chưa bền vững. Chẳng hạn, việc chặt bỏ hàng nghìn ha cao-su làm khu công nghiệp, đô thị, nhưng hiệu quả kinh tế thấp là chưa dự báo sát nhu cầu phát triển công nghiệp của tỉnh. Ðơn cử là các khu công nghiệp chiếm 5.219,14 ha đất, nhưng tỷ lệ lấp đầy chỉ khoảng 14%. Khu kinh tế cửa khẩu Hoàng Diệu, Hoa Lư rộng hàng nghìn ha cũng chưa khởi sắc. Khu đô thị ở các huyện Ðồng Phú, Hớn Quản, Chơn Thành...vẫn chờ nhà đầu tư.
Việc sử dụng, khai thác đất rừng lãng phí và phức tạp. Khi tái lập, tỉnh có hơn 300 nghìn ha đất lâm nghiệp, chủ yếu là rừng già, rừng đặc dụng. Do quản lý lỏng lẻo, chồng chéo, mỗi năm Bình Phước để dân xâm canh, phá hàng nghìn ha rừng, làm suy giảm hệ đa dạng sinh học, suy thoái môi trường và nguồn nước sông Ðồng Nai và sông Bé. Ðáng lưu ý là, lợi dụng việc UBND tỉnh cho phép chuyển đổi rừng nghèo kiệt, nhiều công ty đã biến hàng nghìn ha rừng đệm, rừng đặc dụng, rừng phòng hộ trồng cao-su thành rừng nghèo kiệt để bán gỗ kiếm lời. Nhiều chuyên gia, nhà phân tích kinh tế cho rằng, Bình Phước mới chỉ khai thác tài nguyên đất trồng cây cao-su, cây điều. Chưa gắn trồng trọt với chăn nuôi, chưa kết nối được công nghiệp và dịch vụ-du lịch, chủ yếu bán nguyên liệu thô, vì vậy hiệu quả kinh tế thấp. Ngay cả khai thác tài nguyên khoáng sản cũng còn nhỏ lẻ, chưa gắn khai thác với chế biến công nghiệp.
Ðối với du lịch, Bình Phước là tỉnh có hàng chục khu di tích lịch sử-văn hóa từ thời chống thực dân Pháp, đế quốc Mỹ, nổi tiếng như: Căn cứ Quân ủy Bộ Chỉ huy các lực lượng giải phóng miền nam Việt Nam; Di tích lịch sử cách mạng Núi Bà Rá, thời kỳ chống thực dân Pháp; Sóc Bom Bo; Phú Riềng Ðỏ... Các thắng cảnh như: Tràng Cỏ Bàu Lạch; núi Bà Rá - thủy điện Thác Mơ; rừng nguyên sinh Tây Cát Tiên và Vườn quốc gia Bù Gia Mập... đều có thể khai thác du lịch và nghỉ dưỡng... Tuy nhiên, hầu hết các điểm trên, cả du lịch bằng đường bộ qua Cam-pu-chia, Thái-lan chưa được đầu tư, khai thác đúng tầm. Vì thế, chưa tạo động lực cho ngành dịch vụ-du lịch phát triển.
Ðể phát triển bền vững, Bình Phước cần thực hiện tốt các chính sách về an sinh xã hội, hỗ trợ kịp thời các đối tượng cận nghèo, người thu nhập thấp gặp nhiều khó khăn. Khắc phục tình trạng đầu tư dàn trải, đầu tư kiểu giữ đất chờ thời tại các khu đô thị, khu công nghiệp và khu kinh tế hiện nay. Tập trung đào tạo nguồn nhân lực và thu hút nhân tài về làm việc tại địa phương. Về lâu dài, cần định hướng thu hút đầu tư, phát triển công nghệ cao, đồng thời quan tâm phát triển dịch vụ, thương mại, du lịch. Tổ chức khai thác, chế biến khoáng sản phục vụ nhu cầu trong nước và xuất khẩu, đạt lợi ích kinh tế cao.
Khẩn trương hoàn thiện các công trình, dự án trọng điểm giao thông huyết mạch trên địa bàn tỉnh như: Quốc lộ 13, 14 và Phước Long - Bù Gia Mập; Ðồng Phú - Bình Dương và nâng cấp các tuyến giao thông liên vùng, liên huyện... để việc giao thương hàng hóa nhanh, an toàn, từ đó thúc đẩy sản xuất và dịch vụ-du lịch phát triển. Ðẩy nhanh tiến độ trồng 4.000 ha cao-su, tạo quỹ xóa đói, giảm nghèo, giải quyết việc làm cho lao động địa phương, ưu tiên lao động là đồng bào dân tộc thiểu số tại chỗ và các hộ bị thu hồi đất,...
LÊ THẨM


Bình Ðịnh tháo gỡ khó khăn cho hoạt động xuất khẩu
Cập nhật lúc 01:18, Chủ nhật, 29/01/2012 (GMT+7)


Chế biến đá gra-nít xuất khẩu ở Công ty Sông Kon, tỉnh Bình Ðịnh.

Năm 2011, hoạt động xuất khẩu của Bình Ðịnh tuy chưa hoàn thành mục tiêu đề ra, nhưng đánh dấu một cuộc bứt phá. Hàng hóa của Bình Ðịnh đã xuất khẩu sang 84 nước và vùng lãnh thổ, trong đó, châu Á - 26 nước, đạt 210 triệu USD, tăng 23,5%; châu Âu - 31 nước, đạt 182 triệu USD; châu Mỹ - 13 nước, đạt 18 triệu USD...
Thách thức mới
Tình hình hoạt động xuất khẩu năm 2011 của tỉnh Bình Ðịnh diễn ra trong khi nền kinh tế thế giới có nhiều biến động phức tạp khó lường. Trong nước, tác động rõ nhất là tình hình lạm phát, mặt bằng lãi suất cao, giá cả nguyên, nhiên, vật liệu và nhiều loại hàng hóa biến động tăng. Trên thị trường thế giới, những rào cản mới về kỹ thuật, môi trường trong thương mại quốc tế đã ảnh hưởng trực tiếp đến hoạt động xuất khẩu. Hầu hết các doanh nghiệp (DN) trên địa bàn tỉnh Bình Ðịnh lại là DN vừa và nhỏ.
Ðặc trưng của mô hình DN này là thiếu vốn dẫn đến ba cái chậm: chậm cơ cấu lại mặt hàng xuất khẩu; chậm đầu tư đổi mới thiết bị, công nghệ để nâng cao năng lực sản xuất; chậm xây dựng hệ thống quản lý chất lượng theo tiêu chuẩn quốc tế như ISO 9000, HACCP... Do vậy, sức cạnh tranh hàng hóa xuất khẩu của Bình Ðịnh trên thị trường xuất khẩu thấp. Mặt khác, trong các mặt hàng xuất khẩu truyền thống của Bình Ðịnh thì mặt hàng gỗ tinh chế các loại chiếm gần 50% tổng kim ngạch xuất khẩu, và chủ yếu là sản phẩm gỗ tinh chế ngoại thất (chiếm 94%), trong khi thị trường nhập khẩu chính là châu Âu lại khó khăn do gặp khủng hoảng tài chính.
Trước tình hình đó, với sự tham mưu của Sở Công thương và chỉ đạo quyết liệt của UBND tỉnh Bình Ðịnh, sự hỗ trợ của trung ương và địa phương, nhất là ngành điện, ngành ngân hàng, các DN xuất khẩu Bình Ðịnh đã làm cuộc bứt phá để về đích năm 2011. Tổng kim ngạch xuất khẩu năm 2011 thực hiện 440,2 triệu USD, đạt 95,7% kế hoạch năm, tăng 3% so với năm 2010. Trong đó: nhóm hàng nông sản đạt 82 triệu USD, tăng 18,4%; nhóm lâm sản đạt 249,2 triệu USD, giảm 6,4%; nhóm hải sản đạt 39 triệu USD, giảm 7,1%; nhóm khoáng sản và vật liệu xây dựng đạt 42 triệu USD, tăng 47%; nhóm hàng công nghiệp tiêu dùng, chế biến 28 triệu USD, tăng 31,7% so với năm 2010.
Chìa khóa cho xuất khẩu năm 2012
Nhìn vào hoạt động xuất khẩu năm 2012 con đường vẫn còn nhiều khó khăn do kinh tế thế giới vẫn còn tiềm ẩn nhiều rủi ro khó lường, những rào cản kỹ thuật, tài chính mới xuất hiện. Ở trong nước, kinh tế vĩ mô chưa thật ổn định, sức cạnh tranh hàng hóa xuất khẩu của Bình Ðịnh vẫn trong tình trạng bị động về vốn, giá đầu vào biến động tăng, mẫu mã, dây chuyền thiết bị và nhân lực tay nghề cao... Bên cạnh đó, những thách thức mới cũng có khả năng xuất hiện sớm như: tình hình hạn hán thiên tai, nguy cơ giảm sản lượng nhiều loại hàng nông sản, thủy sản.
Mục tiêu kim ngạch xuất khẩu năm 2012 của Bình Ðịnh là 480 triệu USD, tăng 9,1% so với năm 2011. Chìa khóa "đầu tiên" để đạt mục tiêu này vẫn là tháo gỡ khó khăn về vốn. Bình Ðịnh cần tiến hành thực hiện tốt các chính sách tài chính, tiền tệ theo Nghị định 75/2011/NÐ-CP, ngày 30-8-2011 của Chính phủ về tín dụng đầu tư và tín dụng xuất khẩu của Nhà nước; có chính sách hỗ trợ các DN chế biến gỗ, thủy sản trên địa bàn giảm lãi suất vay vốn để mua nguyên liệu. Tiếp đến là sử dụng nội lực từ các DN trong đầu tư đổi mới thiết bị, công nghệ và đa dạng hóa mặt hàng nhằm nâng cao chất lượng sản phẩm, đa dạng hóa mặt hàng xuất khẩu, nhất là những mặt hàng trái vụ, mặt hàng gỗ nội thất, xây dựng thương hiệu sản phẩm hàng hóa... Tập trung khai thác những mặt hàng có ưu thế cạnh tranh của địa phương, hàm lượng giá trị gia tăng như: đá gra-nít, ti-tan tinh luyện, may mặc, sắn lát, dăm gỗ bạch đàn, thủy sản...
Mặt khác, Bình Ðịnh cần đẩy mạnh xúc tiến thương mại, mở rộng tầm nhìn vào thị trường thế giới, phát huy vai trò của các hiệp hội ngành hàng của địa phương, câu lạc bộ DN trẻ, các hiệp hội ngành hàng của tỉnh liên kết với các hiệp hội của trung ương để nhận được hỗ trợ và tham gia các chương trình xúc tiến thương mại trọng điểm quốc gia; vận động DN tham gia vào các Cổng thông tin thương mại điện tử quốc gia, Sàn giao dịch thương mại điện tử chuyên ngành đồ gỗ Bình Ðịnh.
VĂN THUẬN



+ Chữ to
- Chữ nhỏ
Bản in
In ra PDF



Bắc Ninh tạo thế và lực để cơ bản trở thành tỉnh công nghiệp theo hướng hiện đại vào năm 2015
Cập nhật lúc 02:56, Thứ bảy, 28/01/2012 (GMT+7)


Dự án Khu chung cư cho người thu nhập thấp tại thành phố Bắc Ninh đang được xây dựng tại Khu đô thị mới Hòa Long - Kinh Bắc (Bắc Ninh).

Năm 2011, năm đầu tiên Bắc Ninh thực hiện Nghị quyết Ðại hội Ðảng toàn quốc lần thứ XI, Nghị quyết Ðại hội Ðảng bộ tỉnh lần thứ 18, Kế hoạch 5 năm giai đoạn 2011-2015. Mặc dù là một năm hết sức khó khăn, thực hiện Nghị quyết số 11/NQ-CP ngày 24-2-2011 của Chính phủ về các giải pháp tập trung chủ yếu kiềm chế lạm phát, ổn định kinh tế vĩ mô, bảo đảm an sinh xã hội.
Nhưng dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, sự giám sát của HÐND, UBND tỉnh đã chủ động tham mưu trình HÐND tỉnh ban hành nhiều cơ chế, chính sách về kinh tế - xã hội; đồng thời xây dựng, ban hành nhiều chỉ thị, kế hoạch và các văn bản chỉ đạo, điều hành tập trung, quyết liệt trên các lĩnh vực; xác định và lựa chọn những nhiệm vụ trọng tâm, mục tiêu, giải pháp đột phá ngay từ đầu năm, với tinh thần quyết tâm cao, thể hiện ở năm mục tiêu ưu tiên và ba nhiệm vụ tập trung; phân công trách nhiệm rõ ràng, gắn trách nhiệm người đứng đầu; trong thực thi công vụ; phối hợp chặt chẽ với Thường trực HÐND tỉnh, các ban, cơ quan Ðảng, MTTQ và các đoàn thể nhân dân trong tỉnh, tranh thủ sự chỉ đạo, giúp đỡ của T.Ư, sự tham gia tích cực của doanh nghiệp và toàn thể nhân dân... Bắc Ninh đã đạt được những thành tựu quan trọng trong phát triển kinh tế - xã hội năm 2011, hầu hết các chỉ tiêu đều đạt và vượt kế hoạch đề ra (Thể hiện qua 10 kết quả nổi bật trong phát triển kinh tế - xã hội năm 2011). Trong tình hình khó khăn chung của đất nước, hoạt động kinh tế của nhiều địa phương khác tăng trưởng chững lại và thấp hơn năm trước, thì Bắc Ninh vẫn tiếp tục đạt tốc độ tăng trưởng kinh tế ở mức cao: Tổng sản phẩm trong tỉnh (GDP) ước tăng 16,24%, vượt kế hoạch đề ra (cao gấp 27 lần cả nước); trong đó khu vực công nghiệp - XDCB tăng cao nhất, đạt 23,74%, dịch vụ tăng 9,91%, nông, lâm, thủy sản tăng 1,16%. Cơ cấu kinh tế tiếp tục chuyển dịch theo hướng tích cực: Khu vực công nghiệp - XDCB chiếm 70,6%; dịch vụ 20,8%; nông, lâm, thủy sản 8,6%.
Ðóng góp phần lớn vào sự tăng trưởng và phát triển này chính là sản xuất công nghiệp. Năm 2011, giá trị sản xuất công nghiệp toàn tỉnh tăng cao, đạt hơn 59,7 nghìn tỷ đồng, vượt 55,9% kế hoạch và tăng 62,2% so với năm 2010 (gần đạt mục tiêu Ðại hội đến năm 2015).
Cùng với sự tăng trưởng cao của sản xuất công nghiệp, năm 2011, nông nghiệp Bắc Ninh cũng bội thu, được mùa lớn nhất từ trước đến nay, tạo niềm tin, phấn khởi cho bà con nông dân, góp phần ổn định kinh tế - xã hội. Trong điều kiện đất nông nghiệp giảm hơn 7.000 ha, nhưng do năng suất lúa đạt cao nhất (bình quân cả năm đạt 63,1 tạ/ha) góp phần cho sản lượng lương thực có hạt đạt 477,6 nghìn tấn (tăng 26,8 nghìn tấn so với năm 2010).
Thương mại dịch vụ, xuất, nhập khẩu có nhiều khởi sắc, tổng kim ngạch xuất khẩu đạt hơn 4,68 tỷ USD (lần đầu tiên Bắc Ninh đã xuất siêu gần một tỷ USD). Hoạt động tài chính ngân hàng có nhiều chuyển biến tích cực, thu ngân sách Nhà nước trên địa bàn ước đạt 6.800 tỷ đồng, là năm đầu tiên tỉnh tự cân đối được ngân sách và có phần điều tiết về Trung ương. Các lĩnh vực giáo dục - đào tạo, y tế, chăm sóc sức khỏe nhân dân, kế hoạch hóa gia đình, văn hóa TDTT, phát thanh truyền hình có nhiều tiến bộ; an sinh xã hội được quan tâm; quốc phòng - an ninh được củng cố, trật tự an toàn xã hội được giữ vững; công tác giải quyết KNTC của công dân được tập trung chỉ đạo tốt hơn; công tác phòng, chống tham nhũng, lãng phí tiêu cực, công tác tư pháp, cải cách hành chính có nhiều chuyển biến, được các tổ chức, doanh nghiệp và công dân hoan nghênh; hệ thống chính trị được củng cố... Ðây là những dấu ấn quan trọng khẳng định những thành công và bước đi vững chắc của tỉnh trên con đường thực hiện CNH, HÐH.
Bên cạnh những kết quả đạt được, tình hình kinh tế - xã hội tỉnh còn bộc lộ những hạn chế đó là: Kinh tế tuy tiếp tục tăng trưởng cao nhưng chưa bền vững. Sản xuất công nghiệp tăng cao song chủ yếu dựa vào doanh nghiệp FDI, doanh nghiệp vừa và nhỏ gặp nhiều khó khăn. Lạm phát tăng cao gây ảnh hưởng xấu đến sản xuất, kinh doanh và đời sống dân cư. Tăng trưởng và phát triển dịch vụ còn chậm. Công tác đầu tư XDCB còn khó khăn, một số dự án chậm triển khai, giải phóng mặt bằng ở một số nơi còn chậm tiến độ, nhiều dự án đất dân cư dịch vụ chưa được thực hiện hiệu quả. Một số hoạt động thuộc lĩnh vực xã hội chất lượng chưa cao, ô nhiễm môi trường nông thôn và làng nghề còn chậm được giải quyết...
Bước sang năm 2012 là năm kỷ niệm 15 năm tái lập tỉnh, 65 năm Ngày thương binh, liệt sĩ, 100 năm Ngày sinh đồng chí Nguyễn Văn Cừ, cố Tổng Bí thư của Ðảng, người con ưu tú của quê hương Bắc Ninh. Ðây là dịp để Ðảng bộ, chính quyền, MTTQ và các đoàn thể nhân dân Bắc Ninh phát động và tổ chức các phong trào thi đua trên các lĩnh vực, nhằm thực hiện thắng lợi các mục tiêu kinh tế - xã hội đề ra. Trên cơ sở đánh giá toàn diện những thành tựu cũng như hạn chế của năm 2011, đồng thời dự báo tình hình, lường trước những thuận lợi, khó khăn, thách thức trong thời gian tới, Ðảng bộ, chính quyền, các ban, ngành, đoàn thể, các doanh nghiệp và toàn thể nhân dân trong tỉnh cần có quyết tâm cao hơn, vượt qua mọi khó khăn thử thách, tiếp tục thực hiện có hiệu quả các nghị quyết, chủ trương của Trung ương, Nghị quyết 11 của Chính phủ, Kết luận của Thủ tướng Chính phủ khi về thăm và làm việc tại Bắc Ninh, Nghị quyết của Tỉnh ủy, phấn đấu thực hiện thắng lợi các mục tiêu Nghị quyết HÐND tỉnh khóa 17 kỳ họp thứ tư vừa thông qua với phương hướng, nhiệm vụ chung của năm 2012 là: Tập trung mọi nỗ lực thúc đẩy sản xuất, kinh doanh phát triển, giữ vững ổn định kinh tế vĩ mô, chủ động phòng ngừa không để lạm phát tăng cao, tiếp đà tăng trưởng trên cơ sở nâng cao chất lượng, hiệu quả, tính cạnh tranh và bền vững của sự phát triển; tiếp tục thực hiện tốt năm mục tiêu ưu tiên và ba nhiệm vụ tập trung. Ðổi mới mô hình tăng trưởng gắn với tái cấu trúc nền kinh tế theo tinh thần Nghị quyết T.Ư 3, khóa XI đã đề ra. Huy động tối đa, sử dụng và quản lý tốt các nguồn lực để phát triển kinh tế - xã hội và bảo vệ môi trường; bảo đảm an sinh và phúc lợi xã hội, cải thiện và nâng cao đời sống của nhân dân. Giữ vững ổn định chính trị, tăng cường củng cố quốc phòng, bảo đảm an ninh, trật tự an toàn xã hội.
Các chỉ tiêu chủ yếu cần đạt được trong năm 2012 là:
- Tổng sản phẩm (GDP) trong tỉnh tăng từ 14% - 15%; kinh tế tiếp tục chuyển dịch theo hướng CNH, HÐH; phấn đấu cơ cấu: khu vực công nghiệp - xây dựng 72,4%; dịch vụ 20,1%; nông, lâm nghiệp và thủy sản 7,5%.
- GTSX công nghiệp - xây dựng (giá CÐ 1994) đạt 83.684,2 tỷ đồng, tăng 33% so với 2011. Giá trị sản xuất nông, lâm, thủy sản 2.712,0 tỷ đồng, tăng 5% so với 2011.
- Tổng vốn đầu tư phát triển trên địa bàn 28.547,4 tỷ đồng, tăng 20%.
- Kim ngạch xuất khẩu hàng hóa 9,5 tỷ USD, tăng 200% so với năm 2011.
- Thu NSNN 7.522 tỷ đồng, tăng 14,1% so năm 2011.
- Tạo việc làm cho 27.000 lao động; tỷ lệ lao động được đào tạo chiếm 51%.
- Tỷ lệ hộ nghèo (theo chuẩn mới 2011) còn 4,45%.
- Tỷ lệ dân cư nông thôn sử dụng nước hợp vệ sinh: 95%...
Ðể đạt được các mục tiêu phát triển kinh tế - xã hội trong năm 2012, đòi hỏi phải tiến hành đồng bộ nhiều giải pháp, trong đó phải chọn đúng các khâu đột phá nhằm tạo ra những tiền đề giải phóng mọi tiềm năng, khai thác có hiệu quả các nguồn lực cho phát triển. Vì vậy, nhiệm vụ trọng tâm và các giải pháp chủ yếu trong năm 2012 cần thực thi là:
Thứ nhất, về công tác quy hoạch: Tiếp tục đẩy nhanh tiến độ quy hoạch vùng đô thị Bắc Ninh đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2050; tổ chức thực hiện tốt quy hoạch đô thị và nông thôn, kế hoạch sử dụng đất của các cấp, quản lý và sử dụng có hiệu quả đất đai; tập trung cao trong giải phóng mặt bằng, nhất là các dự án quan trọng, tạo thuận lợi cho các nhà đầu tư.
Thứ hai, về nông nghiệp, nông thôn, nông dân: Tổ chức tốt sản xuất vụ đông xuân năm 2011 - 2012, tiếp tục mở rộng diện tích lúa lai bình quân cao hơn năm trước. Ðẩy nhanh việc đưa chăn nuôi tập trung ra ngoài khu dân cư; Rà soát, điều chỉnh tiến độ xây dựng nông thôn mới bảo đảm phù hợp với điều kiện thực tế và nguồn lực của tỉnh. Ðẩy nhanh tiến độ xây dựng nông thôn mới ở tám xã điểm và các xã khác theo lộ trình đã đặt ra trên cơ sở quy hoạch và điều chỉnh quy hoạch theo hướng nâng cao tiêu chí và tầm nhìn. Nâng cao hơn nữa nhận thức về xây dựng nông thôn mới để huy động cộng đồng doanh nghiệp, người dân tự giác tham gia.
Thứ ba, về công nghiệp - XDCB: Tăng cường thu hút và sử dụng hiệu quả các nguồn lực. Ðẩy mạnh thu hút các dự án FDI có công nghệ cao, công nghiệp phụ trợ, thân thiện với môi trường, thu nhiều ngân sách. Từng bước điều chỉnh cơ cấu đầu tư theo hướng giảm dần tỷ trọng đầu tư công. Tiếp tục rà soát, thực hiện đình, giãn, hoãn tiến độ xây dựng một số công trình chưa cấp bách. Không phê duyệt, khởi công dự án mới khi chưa có nguồn vốn và chưa cấp bách để tập trung vốn bổ sung cho các dự án trọng điểm, các dự án có khả năng hoàn thành trong năm 2012. Tăng cường công tác quản lý chất lượng, công trình xây dựng cơ bản. Rà soát, chấm dứt hợp đồng đối với nhà thầu không đủ năng lực, trong đó quan tâm hơn nữa đến công tác triển khai, giám sát cộng đồng. Tập trung đẩy nhanh tiến độ các công trình đã được khởi công như: Cầu qua sông Ðuống; Khu lưu niệm đồng chí Nguyễn Văn Cừ; cải tạo quốc lộ 38, đường 295B; bổ sung nhà máy nước sạch thành phố... Rà soát các dự án đầu tư chậm đưa vào sử dụng, nhất là các dự án bức xúc được cử tri nêu nhiều. Yêu cầu chủ đầu tư phải đăng ký tiến độ thi công, chứng minh nguồn tài chính bảo đảm trước khi thực hiện. Kiên quyết thu hồi giấy phép đối với nhà đầu tư không đủ năng lực. Sử dụng tiết kiệm, hiệu quả đất đai, triển khai có hiệu quả các dự án dân cư dịch vụ. Khắc phục triệt để tình trạng khai thác trái phép cát sỏi lòng sông, bảo đảm cung cấp nước sạch cho nhân dân. Ðẩy nhanh tiến độ xây dựng Nhà máy xử lý nước thải làng nghề Phong Khê, xử lý ô nhiễm môi trường làng nghề, nông thôn, bãi rác Ðồng Ngo, đưa Nhà máy xử lý rác Phù Lãng, Quế Võ vào hoạt động.
Thứ tư, về tài chính, thương mại: Tập trung các biện pháp để tăng thu bằng các giải pháp quyết liệt, kiên quyết không để tình trạng nợ đọng, nhất là nợ từ các dự án thuê đất, giao đất, đấu giá quyền sử dụng đất và xây nhà ở để bán. Ðẩy mạnh sản xuất để tăng thu từ lĩnh vực sản xuất, kinh doanh, giảm dần tỷ trọng thu từ đất. Tăng cường công tác thanh tra, kiểm tra việc kê khai thu, nộp thuế.
Thứ năm, về văn hóa - xã hội: Nâng cao chất lượng giáo dục toàn diện, thực chất ở các cấp học. Xây dựng đội ngũ giáo viên và cán bộ quản lý giáo dục theo quy định chuẩn hóa của Bộ Giáo dục và Ðào tạo. Chú trọng việc giáo dục ý thức, trách nhiệm, tính trật tự kỷ luật, kỷ cương, tinh thần yêu quê hương, đất nước cho học sinh, sinh viên; thực hiện có hiệu quả chương trình kiên cố hóa trường, lớp học. Tập trung hoàn thành dự án xây dựng Trường THPT chuyên Bắc Ninh và từng bước triển khai xây dựng hệ thống trường THCS trọng điểm cấp huyện. Chú trọng công tác bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa, nhất là di sản văn hóa đã được xếp hạng. Nâng cao chất lượng phong trào "Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa", xây dựng làng, khu phố, gia đình, công sở văn hóa; thực hiện nghiêm túc Nghị quyết số 22-NQ/2011-NQHÐND17 ngày 19-7-2011 của HÐND tỉnh về việc quy định một số điều thực hiện nếp sống văn minh trong việc cưới, việc tang, lễ hội và tổ chức ngày truyền thống, đón nhận các danh hiệu thi đua trên địa bàn tỉnh. Trước hết, yêu cầu các đồng chí lãnh đạo các ngành, các cấp phải nêu cao tính tự giác, tiền phong gương mẫu thực hiện. Nâng cao chất lượng công tác khám, chữa bệnh ở tất cả các tuyến. Ðẩy mạnh xã hội hóa các dịch vụ công. Thực hiện có hiệu quả chương trình giảm nghèo và các chính sách an sinh xã hội. Quan tâm các đối tượng chính sách, có kế hoạch, giải pháp cụ thể cho từng khu vực, đối tượng nghèo. Xây dựng và triển khai có hiệu quả kế hoạch tổ chức kỷ niệm 65 năm Ngày Thương binh, liệt sĩ (27-7-1947 - 27-7-2012).
Thứ sáu, về công tác nội chính: Tập trung giải quyết đơn thư khiếu nại, tố cáo, các điểm phức tạp về an ninh nông thôn. Củng cố quốc phòng, giữ vững an ninh trật tự, ổn định chính trị. Tạo chuyển biến rõ rệt về trật tự an toàn giao thông, trật tự công cộng, đấu tranh có hiệu quả với các loại tội phạm, tệ nạn xã hội; ngăn ngừa tham nhũng, tiêu cực. Tổ chức đợt cao điểm tiến công truy quét tội phạm và tệ nạn xã hội, nhất là dịp Tết Nguyên đán Nhâm Thìn. Ðẩy mạnh công tác thanh tra, kiểm tra, việc thực hiện quyết định, kết luận sau thanh tra, kiểm tra; tập trung thanh tra về lĩnh vực đất đai, xây dựng cơ bản, tài chính công, mua sắm, các dự án trọng điểm và trách nhiệm người đứng đầu. Tập trung giải quyết án hình sự, án kinh tế liên quan đến chiếm dụng vốn tín dụng đen, lừa đảo chiếm đoạt tài sản (liên quan hoạt động công chứng, ngân hàng, kinh doanh bất động sản)... Tiếp tục đẩy mạnh cải cách hành chính, cải cách tư pháp, chỉ đạo điều hành quyết liệt, thực hiện quy định, trách nhiệm của người đứng đầu các cơ quan, tổ chức, xây dựng các tiêu chí cụ thể để đánh giá, đồng thời phân cấp, phân công nhiệm vụ rõ ràng, cụ thể; nâng cao trách nhiệm của từng cá nhân đối với công việc được giao.
Trong xu thế biến động không ngừng của tình hình thế giới và những khó khăn, thách thức đặt ra trong năm 2012, đòi hỏi các cấp, các ngành trong tỉnh cần nghiêm túc chấp hành sự lãnh đạo, chỉ đạo của Trung ương, Ðảng, Chính phủ, của Tỉnh ủy, HÐND, UBND tỉnh, phối hợp chặt chẽ với MTTQ và các đoàn thể, phát huy sức mạnh tổng hợp, đồng tâm hiệp lực với tinh thần đoàn kết, quyết tâm đổi mới và sáng tạo cao nhất của các tầng lớp nhân dân trong tỉnh, nhằm phấn đấu thực hiện thắng lợi các mục tiêu, nhiệm vụ đã đề ra, tạo tiền đề phấn đấu sớm đưa tỉnh Bắc Ninh cơ bản trở thành tỉnh công nghiệp theo hướng hiện đại vào năm 2015 và trở thành thành phố trực thuộc T.Ư vào năm 2020 theo tinh thần Nghị quyết Ðại hội Ðảng bộ tỉnh lần thứ 18. Với sức sống của một mùa xuân mới đang về, với thành tựu đạt được những năm qua và truyền thống tốt đẹp của quê hương Bắc Ninh - Kinh Bắc, tin tưởng rằng, với sự vào cuộc quyết tâm của cả hệ thống chính trị từ tỉnh đến cơ sở, Bắc Ninh sẽ tiếp tục đoàn kết một lòng, vượt qua mọi khó khăn, thách thức, đẩy mạnh các phong trào thi đua yêu nước trên các lĩnh vực, thực hiện thắng lợi mục tiêu nhiệm vụ năm 2012, đưa Bắc Ninh vững bước trên con đường CNH, HÐH và ngày càng giàu đẹp, văn minh.
NGUYỄN NHÂN CHIẾN Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh

Việt kiều ước vọng làm giàu năm Hợi ở đất mẹ

Việt kiều ước vọng làm giàu năm Hợi ở đất mẹ
Tags: Hà Tôn Vinh, Hawaii TP HCM, Hội nhập kinh tế, Đại học Hawaii, chưa bao giờ, ở nước ngoài, người Việt Nam, việt kiều, làm giàu, cơ hội, về nước, đất nước, đầu tư, thành

"Chưa bao giờ cơ hội làm giàu tại Việt Nam rõ rệt như năm nay, sau khi ta đã gia nhập WTO. Dù không còn trẻ nhưng tôi vẫn về nước để kinh doanh và tự hào đã góp phần làm giàu đất nước", mùng 5 Tết, giáo sư Việt kiều Hà Tôn Vinh đã có mặt tại chi nhánh Đại học Hawaii TP HCM và trò chuyện với TS
.
> Việt kiều muốn về quê chơi chứng khoán / Rộng cửa đón Việt kiều về đầu tư
Không ít Việt kiều đang nung nấu ý chí làm giàu trong nước và tự tin rằng mình sẽ thành công. Trò chuyện với TS đầu năm, đại diện của các thế hệ người Việt Nam đang sống ở nước ngoài đều khẳng định chọn con đường về nước kinh doanh trong bối cảnh hội nhập kinh tế thế giới.

Anh Dương Cao Phong, Việt kiều Pháp. Ảnh: P.A.
Dương Cao Phong, sinh năm 1973 tại Pháp. Lớn lên và được thụ hưởng nền giáo dục của đất nước này, Phong quyết định về hẳn Việt Nam từ 6 tháng nay để tham gia thành lập một công ty kinh doanh dịch vụ phần mềm và gánh trách nhiệm là Phó giám đốc. Anh nói bằng thứ tiếng Việt chưa chuẩn xác: "Tốt nghiệp ngành kỹ sư máy tính, quyết định về nước làm ăn của tôi khiến nhiều bạn ngỡ ngàng nhưng gia đình thì ủng hộ. Tôi đi về Việt Nam từ nhiều năm nay để tìm kiếm cơ hội đầu tư, nhưng chính thức kinh doanh từ giữa năm ngoái. Tôi cho rằng, 2007 mở ra rất nhiều cơ hội làm ăn, khi Việt Nam mới trở thành thành viên WTO.
Hiện công ty của tôi chuyên về những dịch vụ xử lý thông tin IT cho khách hàng. Tại Việt Nam, công việc này khá mới mẻ nhưng nhu cầu xử lý thông tin của doanh nghiệp khi hội nhập kinh tế thế giới sẽ rất lớn. Tôi rất tự tin, chắc là mình sẽ thành công, thậm chí nuôi nhiều hoài bão sẽ phát triển dịch vụ tương tự như Ấn Độ chẳng hạn.
Sau khi tôi về nước, nhiều người bạn của tôi cũng muốn hành động tương tự. Em tôi sắp ra trường cũng mong được mang sức mình làm giàu trước hết là cho bản thân, sau đó cho đất nước. Thế hệ thứ 2 của chúng tôi được đào tạo ở nước ngoài, có tư duy kinh doanh hiện đại và được thuận lợi vì quen với nền kinh tế hội nhập, nên khi về nước làm ăn tôi nghĩ thành công rất dễ dàng".

Giáo sư Hà Tôn Vinh. Ảnh: P.A.
Giáo sư Hà Tôn Vinh, Trường Đại học Hawaii, Mỹ, về nước từ năm 1995 mang nhiều cảm giác bỡ ngỡ, thậm chí e dè ban đầu, để thăm dò cơ hội làm ăn trong nước. Sau nhiều chuyến đi về, ông quyết định ở lại Hà Nội mở các khóa liên kết đào tạo giữa trường Hawaii với Đại học Quốc gia. Chỉ đến trước Tết, giáo sư Việt kiều này mới chính thức thành lập Chi nhánh Trường đại học Hawaii tại TP HCM và bắt đầu kinh doanh giáo dục.
"Thời điểm này là cơ hội lớn để mình làm giàu cho bản thân và đất nước. Bỏ qua cơ hội WTO, khó có thể tìm kiếm được những dịp thuận lợi hơn để đầu tư. Tôi mở chi nhánh Đại học Hawaii đúng lúc này cũng là tận dụng cơ hội ấy. Tôi là giáo sư nhưng bây giờ cũng là một doanh nhân nữa.
Hội nhập kinh tế thế giới, Việt Nam đang vươn lên với những ưu thế mới. Các cơ chế chính sách, pháp luật cũng rõ ràng và bảo đảm an toàn hơn cho nhà đầu tư nên không có lý do gì mà ta từ chối cơ hội làm giàu cả. Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, vòng tay của đất nước cũng phải mở rộng hơn nữa với kiều bào để họ yên tâm về nước.
Trong cộng đồng Việt kiều đang tồn tại 2 tư tưởng đối lập. Nhiều người ủng hộ Việt Nam, nhưng cũng có một số người tư tưởng cực đoan. Tôi cho rằng, một bộ phận nhỏ này hiện đang rất thiếu thông tin về tình hình kinh tế chính trị trong nước, thậm chí hơn 30 năm nay họ chưa một lần về Việt Nam để xem đổi mới như thế nào. Cả nhiều bạn bè tôi cũng vậy. Vấn đề là đất nước hãy cho họ thấy Việt Nam nay khác như thế nào, nhiều cơ hội làm ăn ra sao. Mà tôi cho rằng, để Việt kiều nói với Việt kiều thì sự thuyết phục hiệu quả nhất.
Cho nên tôi cũng đề nghị nhà nước hãy làm một chương trình dành cho Việt kiều, quy tụ cả 2 luồng tư tưởng để chúng tôi cùng thảo luận với nhau về những cơ hội dành cho đất nước và giới thiệu những hình ảnh về một Việt Nam mới, thoáng hơn".

Ông Phan Thành với chiếc ống điếu trứ danh. Ảnh: P.A.
Ông Phan Thành hiện là Chủ tịch Hiệp hội doanh nghiệp Việt kiều tại TP HCM. Theo ông, chưa bao giờ người Việt Nam ở nước ngoài quan tâm đến cơ hội làm ăn và ước muốn về nước mạnh mẽ như thời điểm hiện nay. Nhiều người đã nhờ hiệp hội doanh nghiệp làm cầu nối để tìm hiểu cách thức làm ăn trong nước. Tất cả là nhờ sự kiện Việt Nam vào WTO, những chính sách trong nước đã thay đổi.
"Tôi về nước đầu tư cả chục năm nay, hiểu rõ từng quá trình, đường đi nước bước và sự thay đổi của đất nước trong ngần ấy năm. Tôi nói rằng: "Hãy về nước và bạn sẽ không phải hối hận với quyết định đó". Ngay các doanh nghiệp Việt kiều chúng tôi, ngoài việc điều hành hiệu quả công ty riêng của mình, còn đang tính chuyện thành lập một ngân hàng dành riêng cho Việt kiều để hỗ trợ đầu tư và kinh doanh trong nước. Sau khi có giấy phép đầu tư, Ngân hàng người Việt Nam ở nước ngoài sẽ sớm hoạt động, có thể trong năm nay".
Phan Anh (ghi)
Việt Báo (Theo_VnExpress.net)





Sau khi chu du hơn 74 quốc gia trong 30 năm qua, GS Augustine Hà Tôn Vinh về VN công tác tại Khoa Quản trị Kinh doanh, ĐHQG Hà Nội với hàng ngàn cổ vật tàu đắm quý hiếm.
GS Augustine Hà Tôn Vinh từng là một trong số 200 DN trẻ thành đạt ở Mỹ vào năm 1989. Nhiều người quen của ông không thể hiểu tại sao một người thành đạt ở Mỹ như ông lại trở về Việt Nam.
Thể theo nguyện vọng của người cha và cũng theo tiếng gọi từ trong sâu thẳm trái tim mình, Hà Tôn Vinh đã thực hiện chuyến vi hành đầu tiên trở lại quê hương năm 1995 và rồi quyết định gắn bó với Việt Nam.
Vị giáo sư với mức lương khiêm tốn
Thấy tôi ngạc nhiên, ông Vinh vội thanh minh: “Thực ra, khi được mời về dạy học tại một trường đại học ở Việt Nam, tôi đã nhận lời, nhưng không nghĩ đến chuyện nhận...lương.
Tuy nhiên Khoa QTKD rất ưu ái tôi và giúp cho tôi có cơ hội đóng góp vào các quỹ từ thiện. Khi thì giúp đỡ trẻ em nạn nhân chất độc da cam, lúc lại giúp đỡ những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn...”.
Ông được mời làm giáo sư thỉnh giảng tại Khoa Quản trị Kinh doanh Đại học Quốc gia Hà Nội với các chuyên đề như tài chính dự án, tài chính cơ sở hạ tầng, quản lý dự án, quản lý hợp đồng, quản lý tập đoàn...
Những người theo học chủ yếu là các lãnh đạo và quản lý thuộc các Tổng Cty lớn như Bưu chính viễn thông, Hàng không, Thủy sản, Dệt may... Gần đây nhất, ông tham gia giảng dạy chương trình Cao học Quản trị Kinh doanh Đại học Hawaii và Đại học Quốc gia Hà Nội.
Có vẻ như công việc mới đem lại cho ông những niềm vui giản dị, trái ngược hẳn với những thăng trầm trong cuộc đời. Augustine Hà Tôn Vinh đã có một thời trai trẻ khá oanh liệt. Từ năm 1980-1981, ông khởi sự bằng việc mua bán máy tính và chỉ vài năm sau đã được liệt vào hàng triệu phú ở Mỹ, tiền gửi trong nhà băng đến vài triệu USD. Nhưng sau đó ông khánh kiệt khi lao vào kinh doanh đa quốc gia và phải tiến hành khởi nghiệp lại khi trong túi còn đúng… 2 đô la.
Kho cổ vật trong lòng Hà Nội
Ngôi nhà của ông ngay mặt phố ở Hà Nội. Bước vào nhà, đã thấy giáo mác sừng sững làm tấm bình phong che chắn cho kho đồ cổ bên trong. Bộ sưu tập đồ cổ trục vớt từ những chiếc tàu đắm ở các vùng biển Indonesia, Malaysia, Philippines, châu Phi, biển Đông... được bày ngay ngắn trong từng tủ kính. Một bảo tàng cổ vật hiện ra lung linh trong ánh đèn lazer trầm mặc mà tĩnh lặng.
Ngoài vai trò của một chuyên gia, cố vấn tài chính, Augustine Hà Tôn Vinh còn được biết đến với bộ sưu tập bình vôi cổ lớn nhất Việt Nam khoảng 300 loại bình vôi các niên đại khác nhau. Bộ sưu tập cổ vật của ông là nơi tham khảo của nhiều chuyên gia ở các bảo tàng Mỹ, Trung Quốc, Australia...
Ông Vinh còn có hai chiếc bình vôi to “kỷ lục”, nặng trên 10 kg và một chiếc bình vôi độc nhất vô nhị vì có lỗ cao đến hơn 20 cm, vượt quai xách đến cả gang tay.
Ông dự định đưa bộ sưu tập bình vôi ra nước ngoài triển lãm và mở một triển lãm ở trong nước mang tên “Văn hoá cổ của Việt Nam qua bình vôi”. Ông Vinh thường xuyên được mời ra nước ngoài nói chuyện về kinh nghiệm sưu tầm cổ vật.
Hiện ông đang có ý định xây dựng một bảo tàng tư nhân cho bộ sưu tập cổ vật tàu đắm của mình tại Hội An, Vũng tàu, Phú Quốc...
Theo ông Vinh, cổ vật và văn hóa là của mọi người, của nhân loại. Ngoại trừ một số ít báu vật quốc gia hay các cổ vật quý hiếm, Nhà nước nên cho phép các nhà sưu tập tư nhân trong nước bán hay cho các bảo tàng nước ngoài, các đại học, các tổ chức quốc tế mượn.
Hiện ông và một số bạn trẻ đang hoàn thành một cơ sở dữ liệu và trang web về cổ vật. Đây sẽ là nơi cập nhật tin tức và kho dữ liệu về cổ vật trong và ngoài nước.
Theo Tiền Phong Online

Doanh nhân Việt kiều: Những điều gửi gắm

Doanh nhân Việt kiều: Những điều gửi gắm
Tags: Nguyễn Xuân Phúc, Đà Nẵng, văn phòng chính phủ, Hiệp hội doanh nghiệp, ở nước ngoài, bộ ngoại giao, sự phát triển, khu du lịch, doanh nhân, việt kiều, đầu tư, đất nước, bà con, trong nước, VN


Ra mắt Ban vận động thành lập Hiệp hội doanh nhân VN ở nước ngoài Ảnh: HC

Doanh nhân VN ở nước ngoài cần thêm những “cú hích” gì để đẩy mạnh đầu tư về nước? Các phóng viên ghi nhận một số ý kiến đầy tâm huyết.

Vẫn là câu chuyện về bộ máy hành chính
Tiếp tục hội nghị doanh nhân VN ở nước ngoài do Bộ Ngoại giao tổ chức tại Đà Nẵng trong hai ngày 21–22/9, các đại biểu được chia thành nhóm thảo luận về hai lĩnh vực chính: đầu tư và thương mại - dịch vụ. Tại các diễn đàn này đã có nhiều ý kiến tâm huyết của các doanh nhân VN ở nước ngoài được trình bày với các cơ quan hữu quan trong nước, không ngoài mục đích nhằm tháo gỡ vướng mắc và tạo điều kiện thu hút mạnh mẽ hơn nữa nguồn đầu tư từ cộng đồng này.
Ông Phan Thành, Chủ tịch HĐQT Hiệp hội doanh nghiệp VN ở nước ngoài tại TP.HCM bày tỏ: “Gần 20 năm trước, khi tôi quyết định rời Canada, một trong những nơi có điều kiện sống tốt nhất thế giới, rời khỏi công việc làm ăn ổn định và phát đạt để trở về quê mẹ làm lại từ đầu, không ai trong số người thân và bạn bè của tôi cho rằng đó là một quyết định khôn ngoan. Tuy gặp vô vàn khó khăn nhưng đến ngày hôm nay, tôi có thể khẳng định rằng, quyết định ngày ấy của tôi là hoàn toàn sáng suốt!”.
Nói như vậy không có nghĩa những người như ông Thành không phải “trả giá” cho quyết định của mình. “Cái giá lớn nhất phải trả là thời gian – ông Thành bộc bạch – Chúng tôi mất quá nhiều thời gian để thích nghi với một bộ máy hành chính mà người dân thường nói vui là: “hành là chính”, một bộ máy làm nản lòng không ít nhà đầu tư nước ngoài, trong đó có rất đông Việt kiều. Vì vậy, những người trụ lại tới hôm nay đều là những người có thừa tính kiên nhẫn và tình yêu đối với quê mẹ”.
Cũng vậy, ông Hồ Quang Đặng, Giám đốc Công ty Dân trí (thành viên CLB Doanh nghiệp Việt kiều) cho hay, mặc dù đã có giấy phép kinh doanh ở Cần Thơ nhưng phải mất đến hai tuần ông mới xin được mã số thuế. Nhà ở, kho xưởng, mặt bằng kinh doanh tại quận 5 (TP.HCM) do ông không có hộ khẩu, không có chứng minh nhân dân… nên phải đóng thuế bằng… USD!
Ông Đặng Xuân Nghĩa, Tổng giám đốc Công ty TNHH BNC đầu tư du lịch, từng được nhận giải thưởng “Chìa khoá vàng” của thị trưởng thành phố Stockton (Mỹ) và danh hiệu “Nhà doanh nghiệp xuất sắc nhất năm 1986” thì kể: 5 năm qua, Công ty BNC đã đầu tư biến vùng đất đầy lau lách um tùm bên sông Thu Bồn (đối diện chợ Hội An) thành khu du lịch “Làng quê VN” với 26 làng nghề truyền thống của nông thôn Quảng Nam thế kỷ 19, bên cạnh nhà hàng 500 chỗ ngồi chuyên phục vụ các món ăn dân dã xứ Quảng, trung tâm mua sắm hàng thủ công mỹ nghệ truyền thống, quầy bar café và 4 biệt thự để đón khách lưu trú…

Ông Đặng Xuân Nghĩa giãi bày với đại diện Uỷ ban về người VN ở nước ngoài (Ảnh: HC)
Tháng 8/2005, khu du lịch “Làng quê VN” đã khai trương giai đoạn 1 và niềm vui lớn đối với ông Nghĩa là bên cạnh du khách, nhiều trường học ở Quảng Nam, Đà Nẵng cũng đưa học sinh tới đây tham quan, học tập, giúp các em hiểu rõ hơn về bản sắc văn hoá truyền thống của dân tộc.
Ngay sau đó, khu du lịch “Làng quê VN” tiếp tục triển khai giai đoạn 2 với 10 biệt thự, khu bể bơi, phòng họp quốc tế… Nhưng từ tháng 10/2005 đến nay, công việc bị ngưng trệ do 31 hộ dân xung quanh đòi mởlối đi cắt khu du lịch làm hai phần và đi qua một biệt thự đã được thiết kế trong tổng thể của khu này. Khi Công ty BNC cho mở móng xây dựng biệt thự thì ban đêm bị thanh niên lén tới đập phá, san phẳng…
Trước tình hình đó, UBND thị xã Hội An đã tổ chức cuộc họp với 31 hộ dân và ra thông báo cho phép mở con đường đi cắt ngang qua khu du lịch “Làng quê VN”, mọi chi phí phát sinh do Công ty BNC chi trả, bất kể BNC đã được cấp sổ đỏ và được thuê khu đất này trong 50 năm. Để ổn định việc kinh doanh, Công ty BNC đồng ý mở đường để bà con đi lại với yêu cầu giữ nguyên thiết kế, di chuyển con đường sang trái 3m. Tuy nhiên UBND xã Cẩm Nam vẫn không đồng ý và mọi việc tiếp tục dùng dằng.
Ông Nghĩa bức xúc: “Ở đây có sự nhập nhằng giữa luật pháp và tình cảm. Nếu chính quyền địa phương giải quyết rõ ràng, minh bạch, không cho phép làm đường qua mảnh đất nhà nước đã cấp cho người khác sử dụng và nghiêm trị những người huỷ hoại tài sản thì sẽ không xảy ra tình trạng nêu trên. Cần có sự giải quyết nhất quán theo luật pháp để giúp hoạt động kinh doanh của nhà đầu tư đạt hiệu quả!”…
Vấn đề đặt ra từ những bức xúc đó là gì? Ông Nguyễn Ngọc Mỹ, Chủ nhiệm CLB Việt kiều, cho rằng: “Nghị quyết 36 của Bộ Chính trị thừa nhận tiềm năng và vai trò to lớn của Việt kiều đối với sự phát triển mọi mặt của đất nước. Đây cũng là tấm lòng, lương tâm của Đảng đối với mọi công dân VN dù ở trong hay ngoài nước. Nếu được áp dụng đúng đắn, Nghị quyết này sẽ tạo thêm sức mạnh cho đất nước.
Tuy nhiên, trên thực tế, do những khó khăn từ nhiều phía, từ Nghị quyết 36 đến hành động thực tiễn cònmột khoảng cách rất lớn. Mỗi lần có dịp, các cơ quan, tổ chức trong nước đều nêu ý kiến làm sao để kêu gọi trí thức Việt kiều nói riêng, bà con Việt kiều nói chung đóng góp nhiều hơn nữa để phát triển đất nước. Kêu gọi như thế về mặt lý thuyết là đúng, nhưng kêu gọi mà không thấy có hiệu quả là do chưa hiểu hết Việt kiều và đã làm cho không ít bà con Việt kiều thấy rất áy náy!”.

Doanh nhân Việt kiều có nhiều trăn trở với tiến trình gia nhập WTO của đất nước (Ảnh: HC)
Trăn trở trước thềm WTO
Hầu hết ý kiến của các doanh nhân Việt kiều đều cho rằng, tham gia vào sân chơi chung WTO, đội hình doanh nghiệp VN cần phải chuẩn bị về tinh thần, thể chất, tổ chức và trình độ để có thể thành công trong cuộc chạy đua phát triển. Trong đó, tính đồng đội, tính chủ động hợp tác và liên kết khi hội nhập đóng vai trò rất quan trọng.
Theo ông Phan Thành, bước vào sân chơi này, VN có một thuận lợi mà nhiều nước không có được. Đó là cộng đồng gần 3 triệu người VN đang sinh sống ở 90 quốc gia và vùng lãnh thổ. Nếu biết tập hợp và phát huy thì đây sẽ là cầu nối, là đại diện đầy hiệu quả cho các doanh nghiệp trong nước tại nước sở tại. Việt kiều có nhiều điều kiện thuận lợi để nắm được thị trường, luật lệ nước sở tại và thiết lập hệ thống phân phối hàng hoá từ VN sang các nước này.
Chỉ riêng với thị trường Nga, VN có thể tăng gấp đôi kim ngạch thương mại hai chiều (năm 2005 là 1,2 tỉ USD) nếu biết khai thác mạng lưới với 80.000 người VN đang sinh sống khắp nước Nga và có mặt ở tất cả các lĩnh vực của nền kinh tế. Vấn đề là xây dựng cơ chế hợp tác như thế nào để phát huy lợi thế của đôi bên và cùng có lợi. Nếu không biết cách liên kết với nhau, không thu hút được nguồn tài chính từ kiều bào ở nước ngoài để tăng sức cạnh tranh cho doanh nghiệp trong nước thì sẽ thua ngay trên sân nhà!
Ông Phan Thành nhấn mạnh: “Thấy được nhu cầu đó, Hiệp hội doanh nghiệp Việt kiều tại TP.HCM đã đề xuất dự án khả thi về việc thành lập một ngân hàng Việt kiều nhằm thu hút lượng kiều hối không hề nhỏ mà kiều bào ở nước ngoài hàng năm vẫn chuyển về VN. Qua đó hỗ trợ nhu cầu tăng vốn phát triển cho các doanh nghiệp trong nước, trong đó có doanh nghiệp Việt kiều. Lãnh đạo TP.HCM cũng ủng hộ chủ trương này và đã chuyển cho Ngân hàng Nhà nước xem xét giải quyết!”.
Ở một góc độ khác, ông Nguyễn Bá Anh, Chủ tịch Hiệp hội doanh nghiệp VN tại Liên bang Nga cho rằng, tuy kinh tế thị trường là tự do, nhưng tính tự phát và thiếu quy hoạch sẽ hạn chế hiệu quả toàn xã hội, gây lãng phí tài nguyên và thời gian. Ở quy mô quốc gia, để phát triển bền vững, cần có một quy hoạch và chiến lược phát triển cân đối và dài hạn, khoa học và có các bước đi phù hợp. Sự điều chỉnh của Nhà nước cần được luật hoá tối đa. Đồng thời việc xây dựng quy hoạch kinh tế không nên chỉ giới hạn trong các viện nghiên cứu và các Bộ, ngành của nhà nước mà cần có sự tham gia của giới doanh nghiệp.

Bà Phùng Kim Vy, doanh nhân Việt kiều Canada thảo luận sôi nổi với các đại biểu về những vấn đề đặt ra tại hội nghị (Ảnh: HC)
Theo ông Nguyễn Bá Anh: “Việc tham gia WTO không thể hạn chế hỗ trợ của quốc gia cho các ngành then chốt có vị trí chiến lược, tạo nội lực phát triển lâu dài của đất nước như năng lượng, khai thác tài nguyên thiên nhiên, nguồn nước, tài chính - ngân hàng, giao thông đường sắt, xây dựng và khai thác không gian ngầm, thềm lục địa… Việc cổ phần hoá các lĩnh vực này cần có sự chú ý đặc biệt”.
Nhiều doanh nhân Việt kiều cũng kiến nghị, các hỗ trợ của Nhà nước thông qua các quỹ xúc tiến thương mại, đầu tư không nên thực hiện theo nguyên tắc phân bổ chỉ tiêu và quản lý theo kiểu “dự án”, “chi ngân sách” cho các cơ quan xúc tiến của ngành và địa phương mà nên chuyển sang cơ chế gắn trực tiếp với hiệu quả xúc tiến thị trường. Chẳng hạn, có thể và cần chuyển sự hỗ trợ này thông qua đấu thầu cho các doanh nghiệp tư vấn, xúc tiến hoạt động theo Luật Doanh nghiệp; hoặc nghiên cứu cơ chế bù, thưởng (chi phí xúc tiến)cho các doanh nghiệp thành công về tăng trưởng xuất khẩu.
Đặc biệt, nhiều ý kiến cho rằng, các doanh nghiệp cần triệt để khắc phục tâm lý tạm bợ, chụp giựt, ỷ lại vào đặc thù thị trường có yêu cầu chưa cao (như thị trường Nga) để bán hàng kém chất lượng, không ổn định. Ngược lại, cần phải có ý thức xây dựng uy tín lâu dài, không chỉ đơn thuần cho sản phẩm của mình mà còn cho sản phẩm có xuất xứ từ VN nói chung.
Và điều mà nhiều doanh nhân Việt kiều trăn trở nhất vẫn là những hạn chế, rào cản vẫn còn đặt ra với họ khi muốn đầu tư về nước và cùng đất nước hội nhập. Theo Chủ tịch HĐQT Công ty Canada Home Deco, TGĐ Công ty TNHH liên doanh IQLinks Nguyễn Hoài Bắc, Hiến pháp và Nghị quyết 36 của Bộ Chính trị đã ghi rõ, người VN đang định cư ở nước ngoài là bộ phận không tách rời của dân tộc VN. Cũng có nghĩa, đã là người VN thì dù ở bất cứ nơi đâu, khi trở về VN đều có quyền bình đẳng như nhau trước pháp luật.
"Thế nhưng thực tế vẫn còn quá nhiều điều cần nói như visa nhập cảnh, xác nhận đầu tư, mua bán nhà cửa, tìm kiếm việc làm… Nên chăng những rào cản này cần sớm được bãi bỏ vì không còn phù hợp với điều kiện thực tế của đất nước và thế giới khi chúng ta đã gần kề WTO?” – ông Nguyễn Hoài Bắc kiến nghị.

Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc gặp gỡ doanh nhân Việt kiều tại hội nghị (Ảnh: HC)
Mong bà con kiều bào hai chữ: TÂM và NHẪN
Sau hai ngày lắng nghe ý kiến của các doanh nhân Việt kiều, bài phát biểu có tính chất tổng kết hội nghị của ông Nguyễn Xuân Phúc, Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Chính phủ, đã nhận được sự tán thưởng nhiệt liệt của các đại biểu. Ghi nhận những đóng góp to lớn của bà con Việt kiều, đặc biệt là của các doanh nhân Việt kiều cho sự phát triển của đất nước trong thời gian qua nhưng ông Phúc cũng cho rằng, so với tiềm năng sẵn có thì sự huy động những đóng góp đó vẫn còn nhiều hạn chế.
Ông Nguyễn Xuân Phúc khẳng định ý kiến của các doanh nhân Việt kiều đã góp phần làm rõ thêm cơ hội phát triển của đất nước lẫn cơ hội của mỗi doanh nhân VN cả trong và ngoài nước trong giai đoạn phát triển mới. Đặc biệt là làm rõ hơn tiềm năng của cộng đồng doanh nhân VN ở nước ngoài cũng như những phương hướng để tranh thủ nguồn lực này cho sự phát triển và hội nhập kinh tế quốc tế của VN.
Qua hội nghị, một số vấn đề cụ thể do các doanh nhân Việt kiều nêu lên đã được các cơ quan chức năng trong nước cung cấp thông tin cập nhật, giải thích rõ ràng. Tuy nhiên vẫn còn nhiều vướng mắc, tồn đọng và Văn phòng Chính phủ, Bộ Ngoại giao cùng các Bộ, ngành, địa phương liên quan sẽ nhanh chóng tập hợp, nghiên cứu kỹ lưỡng để kiến nghị lên Chính phủ có các biện pháp giải quyết.
Trong đó ông Phúc đặc biệt nhấn mạnh hai điểm: Thực sự coi bà con Việt kiều là bộ phận không tách rời của dân tộc VN, có sự bình đẳng trước pháp luật đối với doanh nhân Việt kiều khi đầu tư về nước, không phân biệt đối xử. Và có sự minh bạch, rõ ràng, nhất quán từ chủ trương, chính sách vĩ mô đến các quy định pháp luật cụ thể, dễ hiểu, dễ vận dụng nhằm tạo môi trường thuận lợi, đem lại sự an tâm cho các doanh nghiệp, trong đó có doanh nghiệp Việt kiều, để đầu tư phát triển sản xuất kinh doanh.
Tuy đất nước đã có nhiều thành công trong công cuộc đổi mới nói chung cũng như trong việc huy động nguồn lực của bà con Việt kiều nói riêng, nhưng để đạt được những yêu cầu nêu trên vẫn còn cần thêm nhiều bước đi. Vì vậy, ông Nguyễn Xuân Phúc mong bà con kiều bào nói chung, doanh nhân Việt kiều nói riêng, hai chữ: TÂM và NHẪN.
“Chữ NHẪN nhấn mạnh đến yêu cầu các cơ quan chức năng của Nhà nước cần sớm tháo gỡ, giải quyết những vướng mắc đang đặt ra để tạo điều kiện thuận lợi phát huy nguồn lực của bà con Việt kiều đóng góp cho sự phát triển đất nước. Còn chữ TÂM là mong bà con Việt kiều hãy hợp sức thật chặt chẽ, hiệu quả với Chính phủ và các cơ quan chức năng trong nước trong quá trình đó.
Tôi mong bà con tin tưởng vào chính sách tiếp tục đổi mới theo đúng tinh thần của Nghị quyết Đại hội 10 của Đảng. Từ đó tiếp tục đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Tổ quốc mong mỏi sự đóng góp của bà con!” – ông Nguyễn Xuân Phúc nhấn mạnh.
Tại hội nghị này đã chính thức ra mắt Ban vận động thành lập Hiệp hội doanh nhân VN ở nước ngoài gồm 17 thành viên, do ông Phạm Nhật Vượng, Chủ tịch Hội Doanh nghiệp VN tại Ukraina làm trưởng ban. Đây được xem là một trong những sự kiện nổi bật của hội nghị, đáp ứng nguyện vọng của đông đảo doanh nhân VN trong và ngoài nước, mong muốn có một tổ chức tập hợp doanh nhân VN ở nước ngoài vì lợi ích của mỗi doanh nghiệp, của cộng đồng và đất nước.
Nhân dịp này, Bộ Ngoại giao VN và Uỷ ban về người VN ở nước ngoài (Bộ Ngoại giao) cũng tặng bằng khen cho 25 doanh nhân và giấy khen cho 15 doanh nghiệp VN ở nước ngoài có đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của đất nước trong thời gian qua.
Theo Hải Châu - (VNN)



Người dựng "nhà khách" cho Việt kiều
Tags: Việt Nam, Nguyễn Ngọc Mỹ, CLB Doanh, sự hiểu biết, xuất phát từ, hội đầu tư, cuộc trò chuyện, việt kiều, doanh nhân, anh em, hành trình, kinh tế, cơ hội, người, mình

- Ông cũng là một Việt kiều. "Căn nhà khách" ông dựng gần 5 năm nay đã là nơi "trú ngụ" của hàng trăm Việt kiều khi hồi hương. Khiêm tốn chỉ nhận mình là "người bắc cầu", Chủ nhiệm CLB Doanh nhân Việt kiều Nguyễn Ngọc Mỹ, người vừa "chủ trì" chuyến "Hành trình xuyên Việt" cho các doanh nhân Việt kiều đã có cuộc trò chuyện với TS nhân dịp đầu xuân.
Gặp chủ "nhà khách"

Chủ nhiệm CLB Doanh nhân Việt kiều Nguyễn Ngọc Mỹ: "Tôi chỉ là người bắc cầu"... Ảnh Nguyệt Minh
Cho rằng mình đã tích luỹ được "vốn kinh nghiệm kha khá" trong 5 năm về nước hoạt động kinh doanh, ý tưởng thành lập CLB Doanh nhân Việt kiều của Nguyễn Ngọc Mỹ bắt đầu từ năm 1997 với "tham vọng" chia sẻ sự hiểu biết, mối quan hệ cũng như kinh nghiệm thực tế cho những anh em Việt kiều.
Ba năm sau đó, CLB chính thức có giấy phép mở cửa tại TP.HCM và hiện CLB đã hoạt động ở Hà Nội, Vũng Tàu, Cần Thơ.
Giai đoạn đầu thành lập CLB, ông có nhận được nhiều sự cổ vũ của kiều bào không?
Hỗ trợ trên tinh thần thì có và cũng có một số anh em Việt kiều giúp đỡ, hỗ trợ bằng vật chất. Tôi cũng có cậy nhờ những anh em Việt kiều đã về đây lâu, lại có sự hiểu biết sâu sắc về nhiều chuyên ngành, lĩnh vực mà tôi không nắm hết được để nhờ họ lo giúp khâu hỗ trợ kiến thức, kinh nghiệm cho những anh em mới.
Ông tự tin rằng mình có đủ uy tín để thành lập một CLB như vậy?
Uy tín và lòng tin thì tôi không có thể khẳng định được nhưng vì ý tưởng của tôi xuất phát từ mục đích tốt, có ích nên có nhiều anh em Việt kiều ủng hộ thôi.
Xây dựng một mô hình CLB Doanh nhân Việt kiều như hiện nay, điều gì làm ông tâm đắc?
Điều tâm đắc thứ nhất của tôi là đã làm được những việc tôi thấy ấm lòng và có ích cho mọi người. Còn nhiều việc mình cũng đã làm, nó không hiện hữu bằng những kết quả cụ thể, có thể chỉ là vô hình thôi mà mình không nắm hết được. Ví dụ như khi một Việt kiều muốn gặp gỡ, trao đổi với một anh TNHH trong nước, thì tôi làm người bắc cầu cho họ. Sau đó, họ thoả thuận, ký kết, hợp tác làm ăn ra sao, lợi nhuận, kết quả thu được thế nào, cái đó tôi không nắm rõ. Chỉ biết rằng, mình đã làm được điều có ích cho cả hai bên là đã thấy mãn nguyện lắm rồi.
Với những anh em thành viên gặp khó khăn, rắc rối về vấn đề này, thủ tục kia... thì CLB, với tư cách pháp nhân, đã đứng ra gửi thư hay đơn từ đi chỗ này chỗ nọ, hoặc trực tiếp đề đạt, kiến nghị với các cấp chính quyền để tìm cách tháo gỡ.
Ngoài ra, mỗi khi có chủ trương, chính sách gì của Nhà nước, CLB doanh nhân Việt kiều đều vận động anh em thực hiện, hưởng ứng. Điều này nó mang tính tập thể chứ không phải cá nhân đơn lẻ và có đường hướng rõ ràng.
"Thời gian ở VN chiếm 90% quỹ thời gian sống hiện nay của tôi"
Cùng gia đình định cư ở Úc từ năm 1978, đến năm 1983, sau chuyến sang Trung Quốc công tác, bồi hồi vì bắt gặp một số phong cảnh không khác gì Việt Nam, ông bắt đầu nung nấu ý định trở về quê hương.
Đến năm 1992, tôi mới có cơ hội thực hiện ước mơ của mình. Và từ đó đến nay, hành trình Việt Nam - Australia - Việt Nam cứ đều đặn trong thời gian biểu của ông. Nguyễn Ngọc Mỹ tâm sự: "Với tôi, càng ngày thời gian dành cho Việt Nam càng nhiều, chiếm tới 90% tổng quỹ thời gian sống và làm việc của tôi hiện tại".
Đang điều hành một công ty riêng với khoảng 300 nhân viên ở Australia, ông có phải đắn đo nhiều không khi quyết định về Việt Nam đầu tư?
Tôi không đắn đo vì không hề có ý định từ bỏ công việc làm ăn ở bên đó. Khi về Việt Nam, tôi thu hẹp quy mô để dồn sức phát triển ở trong nước. Sau khi có thế đứng bài bản của một doanh nhân ở trong nước, tôi sẽ quay trở lại Australia để đưa Công ty tăng tốc phát triển với một tư cách mới, một tâm thế và sức mạnh mới - đó là sức mạnh từ sự hợp tác, liên minh với các doanh nhân trong nước để cùng phát triển, vươn tới nắm bắt cơ hội làm ăn trên toàn cầu. Và để thực hiện được dự định đó, cần ít nhất 10 năm nữa để tích lũy, chuẩn bị.
Công việc hiện nay có ảnh hưởng đến đời sống gia đình ông không?
Gia đình tôi hiện đã về Việt Nam hết rồi. Bốn đứa con của tôi đã trưởng thành và đều lập Công ty riêng, làm ăn sinh sống tại Việt Nam. Hiệu quả làm ăn cũng rất tốt. Danh nghĩa là đôi quê nhưng giờ hầu như tôi chỉ ở một chốn.
Ngoài CLB doanh nhân Việt kiều, ông còn hoạt động nào khác ở VN?
Có chứ. Tôi có đầu tư trong lĩnh vực xây dựng, đến nay cũng xây được 4 - 5 ngôi nhà cao tầng rồi. "Trainning" cũng được cỡ ngàn thợ thầy rồi. Rồi thì đầu tư vô trường đua chó, đua ngựa... Nhìn chung, việc đầu tư của tôi ở VN rất hiệu quả.
Việt kiều là những nhà marketting tốt nhất...
Bản thân là "cầu nối" giữa Việt kiều với quê hương, ông có dự định gì để gắn kết chặt chẽ sợi dây tình cảm của kiều bào với đất nước mình hoặc thu hút nhiều người trong số đó trở về quê không?
Tôi lại không có ý tưởng lôi kéo, thu hút Việt kiều trở về quê hương. Vì như tôi đã nói ở trên, trong hiện tại và tương lai, Việt kiều sẽ là những nhà marketting tốt nhất cho các mặt hàng, sản phẩm chiến lược trong nước vươn ra thị trường quốc tế nhờ lợi thế cũng như sự hiểu biết của họ ở khắp năm châu, bốn biển. Vậy tại sao mình phải lôi kéo họ về trong khi ở nước ngoài, họ sẽ giúp ích được rất nhiều cho đất nước?
Tôi tin rằng trong những năm tới, qua hướng phát triển kinh tế của Việt Nam, những mặt hàng chiến lược để xuất khẩu nó cũng rất cần một số anh em Việt kiều giúp đỡ về đầu ra. Bởi vì, họ là những người tiền phương trong nền kinh tế chiến lược toàn cầu. Tại mỗi nơi họ sống, họ nắm vững thông tin về thị trường, kinh tế, chiến lược và marketting hơn.
Ông có nhận xét gì về tính hiệu quả của các dự án mà Việt kiều đang đầu tư tại Việt Nam?
Tôi nghĩ rằng sự đóng góp của Việt kiều thì kiều hối là vấn đề quan trọng nhất, là thành quả lớn nhất. Tuy hiện tại số lượng Việt kiều đầu tư trong nước khá lớn, lên tới hàng ngàn người nhưng do một chốn đôi quê cho nên rất khó khăn trong vấn đề quản lý, điều hành, chăm sóc công việc, định hướng phát triển cho Công ty, dự án... Điều này cũng làm giảm tính hiệu quả của các dự án chương trình đầu tư trong nước của nhiều anh em Việt kiều.
Đóng góp lớn thứ hai là vai trò của nhà marketting. Tôi cho rằng, trong hiện tại và tương lai, đây sẽ là đóng góp quan trọng, quyết định khá nhiều đến sự thành bại của chiến lược phát triển kinh tế trong quá trình hội nhập kinh tế quốc tế. Việt kiều có lợi thế là vừa nắm rất rõ thị trường tiêu thụ ở các nước, vừa biết kỹ xuất xứ mặt hàng ở nước mình. Chứ còn đưa một ông Tây vô đây cho ông ta hiểu hết về Việt Nam cũng mất tới 3 năm, ngược lại tham tán thương mại mà cho hiểu hết về nước ông ta đến cũng mất tối thiểu chừng đó thời gian. Tận dụng chất xám và kinh nghiệm của Việt kiều trong lĩnh vực này là hiệu quả hơn cả.
Theo ông, động lực nào để hút Việt kiều và kiều hối gửi về ngày một nhiều, xuất phát từ tình cảm hay vì cơ hội kinh tế?
Tôi không tin hiện tượng đó xuất phát từ vấn đề tình cảm, vì tình cảm của Việt kiều đối với quê hương trước sau như một - vẫn vậy. Cách suy nghĩ logic ở đây là lượng Việt kiều ngày một đông. Ví như một gia đình trước kia chỉ có một cặp vợ chồng và một đứa con thì nay có hai, ba, rồi thì thế hệ cháu chắt. Tương tự như vậy, gia đình tôi trước chỉ có hai người làm, bây giờ có tới 6 người làm, lẽ tất nhiên số lượng tiền dư trong gia đình cũng theo đó mà tăng lên thì tiền gửi về Việt Nam sẽ ngày một nhiều hơn.
Ngoài ra, lượng người về đầu tư nhiều hơn còn do chính sách mở cửa thông thoáng của Nhà nước, Chính phủ cũng như sự thuận tiện hơn hẳn của các phương tiện đi lại giữa Việt Nam và các nước.
Tôi tin theo đà này, kiều hối sẽ ngày một tăng cao. Hiện số lượng kiều hối gửi về nước cũng tương đương với đầu tư nước ngoài vào Việt Nam, trong khi đầu tư nước ngoài vào Việt Nam người ta còn lấy lãi, thu hồi vốn thì kiều hối gửi về phần lớn là sự đầu tư "một đi không đòi hỏi ...trở lại", ít ra là một nửa cho gia đình, một nửa cho tương lai con cháu và bản thân Việt kiều khi về hưu, muốn quay về sinh sống tại quê hương.
Để nguồn kiều hối đó không bị phung phí, sinh lời đúng mục đích, tôi cho rằng, Nhà nước cũng nên tính toán thế nào để nghiên cứu, hướng dẫn cho luồng nước chảy nó vô những chỗ trũng cần thiết, để làm cho guồng máy kinh tế càng ngày càng mạnh, đừng để cho nó phung phí, bốc hơi.
Chúng tôi đã thực sự bất ngờ...
Bất ngờ và cảm động. Đó là cảm giác của chúng tôi khi trực tiếp gặp gỡ, tiếp xúc với lãnh đạo các địa phương qua hành trình xuyên Việt vừa qua. Sự hiểu biết và tâm thế chủ động của họ làm chúng tôi phải ngạc nhiên, không như hình dung ban đầu. Họ đã chủ động tìm hiểu và tự đổi mới cách nghĩ, cách tư duy.
Ông Mỹ tâm sự.
Qua hành trình này, liệu sự hiểu biết, cập nhật đầy đủ thông tin sẽ giúp bà con Việt kiều mạnh dạn hơn để triển khai những dự án đầu tư ở quê hương mà bấy lâu họ ấp ủ?
Sau chuyến đi, chúng tôi rút ra rằng, nếu ai chỉ có ý định đầu tư ở hai thành phố lớn là Hà Nội và TP.HCM thì quả là sai lầm. Chính các địa phương, với chi phí đầu tư rẻ và nhiều lợi thế khác mới đem lại nhiều cơ hội đầu tư, làm ăn hiệu quả cho Việt kiều cũng như các nhà đầu tư khác. Thực lòng mà nói, chuyến hành trình xuyên Việt lần này đã giúp quy trình thủ tục đầu tư của nhiều anh em Việt kiều đã được rút ngắn, giản tiện rất nhiều lần.
Bản thân ông có dự định gì sau chuyến đi này?
Anh em chúng tôi sẽ bắt tay sàng lọc, tổng hợp những cơ hội, kinh nghiệm đầu tư tại mỗi địa phương mình đi qua để xây dựng một thư viện về các cơ hội đầu tư tiềm năng, trong đó phân loại rõ từng lĩnh vực, cấp độ để không chỉ các thành viên tham gia hành trình mà Việt kiều ta khắp thế giới đều có thể tìm hiểu cơ hội đầu tư về Việt Nam qua thư viện đó.
Nếu được "tiếp thị" Việt Nam với người nước ngoài và chính những kiều bào sống xa tổ quốc, ông sẽ nói gì?
Có đi hết VN mới biết đất nước mình tuyệt đẹp, không đâu sánh bằng...
Xin cảm ơn ông!
• Nguyệt Minh
thực hiện
Tổ chức tất niên cho Việt kiều ngay ở quê hương: Trang trọng và ấm cúng
Tags: Dinh Thống Nhất, Việt Nam, Sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất, ở nước ngoài, được chuẩn bị, lần đầu tiên, cuộc họp mặt, việt kiều, bà con, tất niên, về nước, ấm cúng, ăn tết, người



Chào đón các Việt kiều về nước ăn Tết sáng 23/1/2005 tại sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, TP.HCM
Chiều nay 30/1, khoảng 600 Việt kiều đại diện cho hàng chục ngàn bà con Việt kiều về nước ăn Tết, sẽ họp mặt tất niên tại Dinh Thống Nhất (TP.HCM). Công tác đón tiếp đã được chuẩn bị chu đáo để cuộc trở về đón xuân của những người con xa xứ được ấm cúng, thân tình như những anh em trong nhà.
Ép mai nở... sớm!
Từ 10 giờ sáng nay, các nhà vườn ở huyện Hóc Môn (TP.HCM) được phân công sẽ lần lượt kéo quân vào... Dinh Thống Nhất. Nhiệm vụ của họ là phác họa lên một hình ảnh quê nhà thật gần gũi, đầm ấm để đón các bà con Việt kiều đến dự tất niên: hai mâm ngũ quả lớn đặt ở hai đầu cột phía trước sảnh, giữa sảnh là một cây mai tươi thắm, những bó rơm nằm rải rác ở ngoài sảnh gợi nhớ đồng quê thanh bình...
Mấy hôm nay, ông Phan Thành (Chủ tịch Câu lạc bộ Doanh nghiệp Việt kiều TP.HCM) đang làm một chuyện “không giống ai” là cố ép cho cây mai... nở sớm! Chẳng qua bởi trong cuộc họp mặt tất niên của bà con Việt kiều, Ban tổ chức muốn có một cây mai nở thật đẹp vào... 21 tháng chạp (!). Hỏi thuê các nhà vườn thì họ cũng có thể cho mai nở sớm, nhưng nở xong thì cây mai coi như vất đi, không còn nụ nở vào mùng 1 Tết nữa. Các nhà vườn không dám cho thuê, còn nếu cho thuê thì lấy giá cao. Nghe Ban tổ chức trình bày khó khăn như vậy, ông Phan Thành mới tình nguyện hy sinh... cây mai của mình.
Trong cộng đồng bà con Việt kiều, Dinh Thống Nhất là địa điểm lịch sử có ít nhiều kỷ niệm lưu trong ký ức mỗi người. Nơi đây đúng 30 năm trước, cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của toàn dân tộc thắng lợi hoàn toàn, kết thúc tại Dinh Thống Nhất... Trên 10 năm qua, cuộc họp mặt tất niên với bà con Việt kiều về nước ăn Tết hầu như chỉ diễn ra trong khuôn viên của Ủy ban Về người VN ở nước ngoài TP.HCM, vốn nhỏ nên hạn chế về số người tham dự. Tết năm nay, lần đầu tiên cuộc họp mặt tất niên của bà con Việt kiều được tổ chức tại Dinh Thống Nhất, trong đó sẽ có không ít người sau 30 năm lại chầm chậm rảo từng bước chân trên chốn xưa.
Số Việt kiều về nước qua cửa khẩu sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất:
Năm 2002: 342.000 lượt
Năm 2003: 297.000 lượt (sụt giảm do dịch SARS)
Năm 2004: 402.000 lượt
(Nguồn: Ủy ban Về người Việt Nam ở nước ngoài TP.HCM)
Số liệu trên chỉ mới tính ở cửa khẩu sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, chưa tính ở cửa khẩu Nội Bài, Đà Nẵng.
Một ngoại lệ mà Dinh Thống Nhất du di cho Ban tổ chức tất niên là chương trình văn nghệ được diễn ra trên... cầu thang ở lầu 1. Cầu thang này có trải tấm thảm sang trọng, từ trước đến nay chưa bao giờ có cuộc trình diễn, buổi diễn nào được thực hiện vì sợ hư thảm. Đây là lần đầu tiên chương trình văn nghệ phục vụ bà con Việt kiều được diễn ra ngay trên cầu thang với điều kiện tấm thảm đã được phủ lên một tấm nhựa che lại.
Việt kiều ngạc nhiên ngay từ sân bay
Chuyện gây ngạc nhiên, xúc động nhất đối với bà con Việt kiều về quê ăn Tết năm nay chính là sự đón tiếp, chăm sóc ngay từ sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất của lực lượng thanh niên tình nguyện (TNTN) thuộc Cụm cảng Hàng không sân bay miền Nam. Từ trên lầu 1 của nhà ga quốc tế, làm thủ tục nhập cảnh xong, đi xuống cầu thang là bà con Việt kiều "đụng" ngay các TNTN áo xanh. "Từng cánh tay nối từng cánh tay": Cánh tay của Việt kiều nối với cánh tay của các TNTN. Sáng chủ nhật 23/1, khi xuống cầu thang một cụ bà khuỵu ngã, hai cô TNTN áo xanh chạy vội tới đỡ lên ngay. Những phụ nữ Việt kiều bồng con nhỏ, tay xách nách mang cũng được các cô TNTN áo xanh chạy tới bồng giúp em bé. Rồi TNTN lại dìu các người già, phụ khuân vác hành lý đưa qua máy soi của hải quan, chất lên xe đẩy...
Những ngày cận Tết, các TNTN vẫn nhiệt tình như thế. Mồ hôi lấm tấm trên những chiếc áo xanh, nhưng họ vẫn vui vẻ, hăng hái. Duy nhất có cánh tay bà con Việt kiều đưa ra, nhưng cánh tay của TNTN từ chối thẳng: chuyện bồi dưỡng! Chị Trịnh Thị Thanh Nga (Việt kiều Canada) nói: "8 năm rồi tôi mới trở về thăm quê hương. Tôi thực sự xúc động và ấn tượng trước sự giúp đỡ nhiệt tình của các em TNTN. Nếu không có các em, tôi khó lòng xoay xở với đống hành lý và đứa con nhỏ". Một Việt kiều trên 60 tuổi tâm sự: "Tôi vốn là một người lính chế độ cũ Sài Gòn. Mấy chục năm nay, tôi nghe một số người xuyên tạc hình ảnh Việt Nam nên không muốn về. Đây là lần đầu tiên tôi về nước, nhiều thứ đổi thay quá. Tôi như không tin nổi vào việc làm tự nguyện của các em". Ông bà John Nguyen (Việt kiều Mỹ) bày tỏ: "Các anh công an cũng như hải quan đều tỏ thái độ thân thiện và gần gũi, xem chúng tôi như người thân. Chúng tôi sẽ quảng bá tin vui này sau khi về lại Mỹ”...
Chiều nay, Thủ tướng Phan Văn Khải sẽ chúc Tết bà con Việt kiều. Đây cũng là cuộc gặp đầu tiên của Thủ tướng với Việt kiều từ sau khi Nghị quyết 36 của Bộ Chính trị về công tác đối với người VN ở nước ngoài được ban hành với những chủ trương, chính sách mở rộng cửa đón "một bộ phận không thể tách rời của cộng đồng dân tộc Việt Nam". Con gà Ất Dậu sắp sửa gáy vang, kêu gọi mọi người Việt Nam chung sức, chung lòng đưa đất nước đi lên.
Quốc Minh
Có bao nhiêu Việt kiều về nước đón Tết ?
Năm 2004 đã có 402.000 lượt Việt kiều về nước qua cửa khẩu sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (chưa tính sân bay quốc tế Nội Bài, Đà Nẵng). Chỉ riêng Tết Giáp Thân 2004 đã có trên 100.000 lượt Việt kiều về nước đón Tết. Trong đó, có 40.000 Việt kiều về nước đón Tết ở TP.HCM (có nghĩa là vào ngày giao thừa, trên địa bàn TP.HCM đang có 40.000 Việt kiều).
Còn năm 2005, các cơ quan chức năng dự báo, chắc chắn số Việt kiều về thăm quê hương sẽ vượt xa con số 500.000 bởi nhiều chính sách mới của Đảng và Nhà nước đã tạo ra luồng gió mới, với nhiều thuận lợi cho Việt kiều về nước đầu tư làm ăn, thăm thân nhân. Trong đó, riêng Tết Ất Dậu 2005 chắc chắn có không dưới 120.000 Việt kiều về quê ăn Tết.
Theo thông tin mới nhất, tính từ đầu năm đến hôm nay 30/1 (tức 21 tháng chạp), số Việt kiều nhập cảnh qua cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất đã trên 46.000 lượt, và số Việt kiều đang có mặt tại TP.HCM đã trên 35.000 người. Còn 10 ngày nữa đến tết, dòng Việt kiều vẫn đang tấp nập đổ về nước.

Họp mặt tất niên Việt kiều về quê ăn Tết: Đầm ấm với cội nguồn dân tộc
Tags: Phan Văn Khải, Nguyễn Cao Kỳ, Dinh Thống Nhất, Ảnh D, UBND TP, ở nước ngoài, người Việt Nam, đi vòng quanh, trong không khí, việt kiều, bà con, thủ tướng, tất niên, họp mặt, đến



Thủ tướng Phan Văn Khải chúc mừng bà con Việt kiều được tặng bằng khen. Ảnh D.Đ.Minh
Chiều tối 30/1 (tức 21 tháng chạp âm lịch), trong không khí tươi vui của mùa xuân đang về, đông đảo bà con Việt kiều về nước ăn Tết đã tham dự buổi tất niên do UBND TP.HCM tổ chức tại Dinh Thống Nhất. Thủ tướng Phan Văn Khải cũng đến chung vui. Đến dự họp mặt tất niên có hơn 600 Việt kiều từ 20 nước, và khoảng 100 Việt kiều đã hồi hương. Buổi họp mặt bắt đầu lúc 17h30, nhưng rất đông Việt kiều đã đến sớm để trò chuyện cuối năm, đi vòng quanh thăm Dinh Thống Nhất, trong đó có ông Nguyễn Cao Kỳ.
Ông Nguyễn Chơn Trung, Chủ nhiệm Ủy ban Về người VN ở nước ngoài TP.HCM cho biết: "Năm 2004, tổng vốn đầu tư của bà con Việt kiều tại TP.HCM là 630 tỉ đồng; lượng kiều hối chuyển về trên địa bàn thành phố 1,840 tỉ USD (đạt 60% so với lượng kiều hối chuyển về trong cả nước). Hoạt động của trí thức Việt kiều cũng gia tăng đáng kể trên nhiều lĩnh vực... Đó chính là tấm lòng của bà con hướng về đất nước và thành phố. Đặc biệt chuyến về thăm quê hương của thiền sư Thích Nhất Hạnh và ông Nguyễn Cao Kỳ đã chứng minh rằng dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, dù ở xa quê hương đến đâu, người Việt Nam cũng không bao giờ quên cội


Niềm vui ngày họp mặt. Ảnh D.Đ.Minh
nguồn, lá bao giờ cũng rụng về cội".
Thủ tướng Phan Văn Khải thay mặt Đảng và Nhà nước, đồng bào cả nước và nhân danh cá nhân đã chúc bà con Việt kiều về quê ăn Tết vui vẻ, gặp nhiều may mắn. Sau khi khái quát lại những thành tựu về kinh tế - xã hội mà đất nước đạt được trong năm 2004, Thủ tướng đã dành nhiều thời gian nói chuyện với bà con Việt kiều. Thủ tướng nói: "Trong trận chiến đấu mới chống nghèo nàn, lạc hậu, đất nước rất cần sự đóng góp công sức, trí tuệ của mọi người Việt Nam ở nước ngoài, không phân biệt thành phần, quá khứ, địa vị...". Thủ tướng nhấn mạnh: "Bà con người Việt Nam ở nước ngoài đều là máu của máu Việt Nam, đều là thịt của thịt Việt Nam".


Thủ tướng Phan Văn Khải và ông Nguyễn Cao Kỳ (trái) dự họp mặt tất niên. Ảnh D.Đ.Minh
Đề cập đến vấn đề khối đại đoàn kết toàn dân, Thủ tướng Phan Văn Khải nói: "Tôi muốn trích hai câu trong quyển sách mà thiền sư Thích Nhất Hạnh tặng tôi. Quyển sách nói về tuổi trẻ, tình yêu, lý tưởng. Câu thứ nhất: Con người một khi không tiếp xúc được với gốc rễ của mình thì không thể sống có hạnh phúc (trang 11). Câu thứ hai: Sự thật quan trọng của tôi, đang sống trong tôi là không còn hận thù, kỳ thị, điều này làm cho tôi rất hạnh phúc". Thủ tướng lại nói tiếp: "Tôi nghĩ ông Kỳ (Nguyễn Cao Kỳ - PV) cũng đồng tình với tôi". Cả hội trường vang lên một tràng pháo tay kéo dài. Ông Nguyễn Cao Kỳ ngồi ở bên dưới gật gù.
Thủ tướng Phan Văn Khải cũng chân thành chỉ ra một điểm yếu của bà con Việt kiều, đó là tinh thần đoàn kết. Ở Mỹ chưa thành lập được Hội người Việt Nam ở nước ngoài là tại vì... không ai chịu ai! Thủ tướng lưu ý: Bà con mình phải tương trợ nhau, đùm bọc lẫn nhau. Trong đợt quyên góp ủng hộ nạn nhân sóng thần, Việt Nam tuy là một nước còn nghèo nhưng cả nước vẫn đồng lòng ủng hộ, cả những em học sinh cấp 1 cũng để dành tiền ăn sáng cha mẹ cho để ủng hộ cho các nạn nhân sóng thần. (Sau khi kết thúc cuộc gặp mặt tất niên với bà con Việt kiều, đi ra tới cổng, Thủ tướng Phan Văn Khải không quên dừng lại bỏ tiền vào thùng quyên góp ủng hộ nạn nhân sóng thần).


Một kiều bào xúc động rơi nước mắt. Ảnh D.Đ.Minh
Nhiều phát biểu của bà con Việt kiều như Giáo sư - tiến sĩ Trần Văn Khê (Việt kiều Pháp), Giáo sư Nguyễn Đăng Hưng (Việt kiều Bỉ)... đã gây xúc động mạnh trong cả hội trường về cảm nghĩ khi được về nước đón Tết, và nói thay nỗi niềm cho những bà con Việt kiều còn ở nơi đất khách, quê người không có được cái không khí đón xuân ở quê nhà. Ông Phan Thành (Việt kiều Canada), Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp Việt kiều TP.HCM đã kiến nghị với Thủ tướng một số nguyện vọng của đông đảo Việt kiều: "Thứ nhất, Nhà nước sớm ban hành các chính sách thông thoáng, cởi mở về thủ tục xuất nhập cảnh và thời gian lưu lại tại Việt Nam đối với Việt kiều. Nếu được nên áp dụng việc lấy visa tại sân bay đối với bà con Việt kiều. Việc này làm giảm thời gian xin visa, tạo điều kiện cho bà con về nước nhiều hơn. Thứ hai, mặc dù Chính phủ đã tạo điều kiện cho Việt kiều mua nhà dễ dàng hơn, song khi thực hiện nó, trên thực tế việc mua bán nhà còn gặp nhiều khó khăn. Nhiều địa phương chưa được hướng dẫn cụ thể cách làm, nên khâu thực hiện bị trở ngại, kéo dài mất nhiều thời gian...".
UBND TP.HCM đã tặng bằng khen cho 13 Việt kiều có nhiều thành tích đóng góp cho sự phát triển kinh tế - xã hội của thành phố. Cuộc họp mặt tất niên của bà con Việt kiều kết thúc với chương trình văn nghệ đậm đà bản sắc dân tộc. Ông Nguyễn Đăng Hưng nói: "Tôi có cảm tưởng Xuân Ất Dậu sẽ khơi mào cho một vận hội mới của dân tộc Việt Nam".
Trần Hùng
Công ty CP Việt kiều, ngân hàng CP Việt kiều - Việt kiều nói gì?
Tags: CP Việt, Cty Cổ, Cty CP Việt, phát triển kinh tế, ngân hàng cổ phần, việc thành lập, sự đóng góp, những dự án, người Việt Nam, việt kiều, chúng ta, doanh nhân, tổ chức, thực hiện, đến

Nhiều doanh nghiệp Việt kiều đã có ý kiến đóng góp tại buổi thảo luận của Câu lạc bộ Doanh nghiệp Việt kiều về việc thành lập Cty CP Việt kiều, ngân hàng CP Việt kiều.

Các doanh nhân lắng nghe trình bày các dự án tại OV-CLUB
Ông Nguyễn Trọng Tường - Việt kiều Úc: Dự án cần nêu rõ các vấn đề về sự góp vốn của thành viên là doanh nhân Việt kiều như: Vốn hoạt động bao gồm các thành phần tổ chức, cá nhân người Việt Nam trong nước và ngoài nước? Hay thành viên chỉ là người Việt kiều ở trong nước hay cá nhân, tổ chức người Việt Nam ở ngoài nước?
Tôi có một lưu ý: Trong hoạt động kinh doanh ngân hàng, nếu nói đến ngân hàng cổ phần đồng nghĩa với ngân hàng tư nhân và vấn đề tài chính của ngân hàng thì có tính quốc tế. Ngân hàng Cổ phần Việt kiều thành lập với tổ chức nhân sự chỉ là người Việt Nam, nếu trong tương lai ngân hàng sẽ phát triển hơn thì có thể không có sự tham gia cổ phần của những cá nhân và các tổ chức không phải là người Việt Nam trong và ngoài nước hay không?
Vấn đề liên kết với các ngân hàng nước ngoài, theo cảm nghĩ của tôi, đây là sự liên kết trong công việc, nhưng trong tương lai, các thành viên của ngân hàng cổ phần Việt kiều có thể được phép bán cổ phần cho những cổ đông không phải là người Việt Nam không?

Ông Nguyễn Ngọc Mỹ - Chủ nhiệm OV-CLUB
Hoạt động tài chính của ngân hàng là không biên giới, nếu tên gọi của Ngân hàng không phải là Ngân hàng Nhà nước, thì Ngân hàng Cổ phần có thể cho phép mua bán cổ phần ra bên ngoài. Nếu có sự giới hạn trong khuôn khổ có tính pháp lý như ngân hàng nhà nước thì sẽ bó buột rất nhiều sự đóng góp của các cổ đông.
Ý tưởng của OV - CLUB trong việc tập hợp các doanh nhân Việt kiều cùng làm kinh tế, đóng góp xây dựng đất nước được Nhà nước ủng hộ là sức mạnh tinh thần của anh em Việt kiều.
Nếu anh em Việt kiều mang nhiều quốc tịch khác nhau, một khi họ tham gia, đến một lúc nào đó, nguồn vốn của họ lên đến một con số mà họ không thể bán cổ phần để lấy lời như cổ phần trong quỹ tiền tệ quốc tế, ngân hàng; hoặc một khi quyền lợi chính đáng khó có thể thực hiện thì sẽ giới hạn rất nhiều sự tham gia của Việt kiều, trừ sự đóng góp ý kiến của họ. Đây là vấn đề kỹ thuật tài chính cần phải tính trước.
Ông Nguyễn Ngọc Mỹ - Chủ nhiệm Câu lạc bộ Doanh nghiệp Việt kiều: Trước hết, chúng ta tính đến việc thành lập “bộ khung”, tổ chức việc tham gia của một số thành viên các cổ đông Việt kiều như thế nào, nhằm chuẩn bị cho dự án sẽ thành lập ngân hàng Việt kiều, tạo điều kiện cho doanh nhân Việt kiều về vốn đầu tư. Cụ thể và chi tiết về việc ngân hàng sẽ được tổ chức và hoạt động như thế nào, chúng ta sẽ nghiên cứu kỹ và bàn tính trong thời gian tới

Ông Khoa cho rằng: cần tập trung vào việc sớm thành lập Công ty Cổ phần Việt kiều
Ông Khoa - Việt kiều Mỹ: Nói về các dự án, chúng ta nên tập trung vào việc làm thế nào để Cty Cổ phần Việt kiều sớm được thành lập. Vấn đề ngân hàng là vấn đề tôi mới nghe hôm nay sẽ từng bước tính sau. Chúng ta cần phải kêu gọi sự đóng góp của một số doanh nhân Việt kiều tâm huyết để lập Cty Cổ phần, như “chiếc nôi” đầu tiên, sau khi Cty hoạt động hiệu quả rồi, theo từng giai đoạn, khi có đủ “lực” thực sự, chúng ta sẽ tính đến việc thành lập ngân hàng.
Ông Nguyễn Ngọc Điển - Việt kiều Mỹ: Chúng tôi thấy được sự nhiệt tâm của một số anh em ở OV- CLUB cùng thực hiện việc thành lập Cty Cổ phần Việt kiều. Chúng ta không chỉ làm kinh tế, mà còn cố gắng đóng góp công sức và tiền bạc cũng như trí tuệ làm cho dân giàu, nước mạnh.
Chúng ta phải xúc tiến cho tốt để dự án sớm đi vào hoạt động. Chúng tôi mong muốn các doanh nhân cùng đóng góp cho chương trình và dự án này. Từ Mỹ về Việt Nam, chúng tôi đang thực hiện một chương trình với Sài Gòn Tourist về quảng bá du lịch Việt Nam ra thế giới, khi chương trình hoàn tất, chúng tôi sẽ phổ biến những dự án của các anh trên trang web của chúng tôi. Chúng tôi hy họng sẽ có một ảnh hưởng lớn trong việc thu hút Việt kiều tham gia chương trình này.

Việt kiều Lộc: "Liệu Việt kiều có tin tưởng gửi tiền vào ngân hàng Việt kiều ở Việt Nam không?"
Anh Lộc - Doanh nhân trẻ (lần đầu tiên từ Mỹ Việt Nam) - đặt vấn đề: Lòng tin của Việt kiều đối với việc thành lập Cty Cổ phần Việt kiều và Ngân hàng Việt kiều sẽ như thế nào? Liệu họ có đủ tin cậy để tham gia góp vốn vào dự án này của các ông không?
Ông Nguyễn Trọng Nguyễn - Việt kiều Mỹ: Đây là cấu trúc của một Cty Cổ phần OV, có nghĩa là chúng tôi sẽ tổ chức như một Cty nước ngoài, phải tuân thủ luật pháp, phải thẳng thắn… Ở Việt Nam hiện nay chưa có Cty Cổ phần Việt kiều.
Chúng ta đang nói đến dự án này, và lấy ý kiến việc xúc tiến thành lập một bộ máy điều hành nhằm kêu gọi sự góp phần của các doanh nhân việt kiều vào Cty Cổ phần. Tôi tin rằng, sau khi có Cty Cổ phần Việt kiều, những dự án đầu tư phát triển kinh tế của các doanh nhân Việt kiều ở Việt Nam sẽ thực hiện tốt hơn.
Giải thích thêm về các dự án, ông Nguyễn Ngọc Mỹ khẳng định: Tất cả các dự án này sẽ do Hội đồng Quản trị điều hành, chứ không phải do OV - CLUB. Cty Việt Hải Đăng của OV - CLUB sẽ hỗ trợ ban đầu và tham gia vào Cty. Bên cạnh đó là sự đóng góp vốn của các thành viên khác, hoặc các Cty Việt kiều ở các địa phương cùng tham gia dưới sự quản lý của Tổng Giám đốc Cty.
Nếu trong Hội đồng Quản trị, một Cty Việt kiều nào đó góp vốn 30 - 40% sẽ có thể giữ chức Chủ tịch HĐQT để quản lý. Nếu nhóm anh em Việt kiều nào thực hiện ý tưởng này để thành lập Cty, điều đó chúng ta sẽ có một lợi thế cùng chung một mục đích phát triển thương mại và kinh tế của các doanh nhân Việt kiều, chứ không phải của riêng Câu lạc bộ Doanh nghiệp Việt kiều.
Nếu OV - CLUB đứng ra tổ chức, thì OV - CLUB cũng chỉ là thành viên của Cty Cổ phần Việt kiều. Cty Cổ phần Việt kiều hoạt động độc lập theo chức năng riêng của nó. OV - CLUB sẽ hỗ trợ về thông tin, về chiến lược hoạt động của Cty, cũng như những kinh nghiệm về thực hiện chính sách phát triển kinh tế của Việt Nam.

Bác sĩ Nguyễn Ngọc Hà (trái)
Bác sĩ Nguyễn Ngọc Hà – thành viên của OV - CLUB: Với những dự án đã đưa ra, hy vọng các doanh nhân Việt kiều sẽ đóng góp thêm nhiều ý kiến. Về mục tiêu, cần nói rõ thêm rằng, chúng ta phải xác định những dự án này không chỉ góp phần xây dựng và phát triển kinh tế, mà còn góp phần phát triển xã hội, phát triển công nghiệp hóa, hiện đại hóa của đất nước.
Bà con kiều bào chúng ta có 3 khả năng có thể đóng góp cho đất nước. Đó là sự đóng góp về nguồn vốn, đóng góp về trình độ khoa học kỹ thuật và kiều bào là cầu nối giữa Việt Nam với thế giới. Việt Nam sắp gia nhập WTO, điều đó tạo nhiều thuận lợi cho đất nước. Sự đóng góp rất lớn của bà con kiều bào về kinh nghiệm và thương trường quốc tế, cũng như luật pháp quốc tế khi Việt Nam gia nhập WTO .
Chúng ta cần phải thể hiện cho rõ về 3 khái niệm: Thương mại, dịch vụ và đầu tư (liên doanh, 100% vốn, hay liên kết…) trong chương trình. Chúng ta cần phải có lộ trình riêng, từ không đến có, từ nhỏ đến lớn và chuẩn bị chi tiết, đồng thời từng bước một thực hiện theo từng giai đoạn.
Chúng ta cần phải tranh thủ sự ủng hộ của các cơ quan chức năng của chính quyền các địa phương, đồng thời tranh thủ sự ủng hộ của Trung ương, đặc biệt là sự ủng hộ của TPHCM.
Tôi có thể nói rõ hơn với anh Lộc - Việt kiều Mỹ về vấn đề có hay không có niềm tin?
Việt Nam có niềm tin, nhưng chưa đáp ứng được yêu cầu phát triển của đất nước và còn những vấn đề khác, chứ nếu không đất nước chúng ta sau gần 20 năm đổi mới thì không thể nào có được như ngày hôm nay. Chúng ta chưa hài lòng với tình hình hiện nay, vì còn những vấn đề khác chưa đáp ứng được yêu cầu cho sự phát triển của đất nước. Sự ra đời của Cty Cổ phần Việt kiều này, một phần sẽ tháo gỡ những khó khăn và đóng góp cho sự phát triển kinh tế, xã hội của đất nước.

Ông Trương Minh
Ông Trương Minh – Việt kiều Mỹ: Dự án này rất hay cho Việt kiều khi về Việt Nam đầu tư. Tôi thấy rằng, nếu Việt kiều cùng góp sức với nhau về vốn, về kỹ thuật và chuyên môn để thành lập Cty với một định hướng hoạt động chung theo đường lối và luật pháp của Nhà nước, cũng như tranh thủ sự ủng hộ của Nhà nước để phát triển kinh tế vẫn tốt hơn.
Chúng ta cần có thời gian ngồi lại với nhau trong tháng tới, cùng có kế hoạch và sẽ tiến hành như thế nào, cũng như cần có những tên tuổi của các nhà cố vấn, ban cố vấn điều hành là những ai?… Những dự án cần phải chuẩn bị chi tiết hơn về kế hoạch, về sự góp vốn của cổ đông. Ngoài ra, những dự án cụ thể thực hiện ở từng địa phương, chúng ta cần phải thực hiện từng bước.
Ông Lê Hoàng Thế - Việt kiều Nhật: Theo ý kiến của tôi, cần xin phép Chính phủ thành lập Ngân hàng Cổ phần Việt kiều. Cần phải thay đổi một số thuật ngữ như: “vốn vận động” đề nghị nên gọi là “vốn cổ đông sáng lập”, trong “lĩnh vực hoạt động chính yếu” của Cty cần phải thêm chức năng “dịch vụ tài chính”. Thuật ngữ “liên kết với các ngân hàng nước ngoài” có thể ghi rõ “liên kết với các tổ chức tài chính nước ngoài” (trong đó có ngân hàng).
Trong những cuộc họp sắp tới xung quanh vấn đề tổ chức Cty Cổ phần Việt kiều, tôi đề nghị có sự trình bày các dự án của Cty cụ thể trong OV-CLUB hoặc Cty của Việt kiều về các vấn đề: Hiện đã và đang thực hiện dự án, với tổng vốn là bao nhiêu? Sẽ hoàn vốn trong thời gian bao lâu? Định hướng phát triển ra sao, Cty đã có bao nhiêu cổ phần tham gia, trị giá của mỗi cổ phần là bao nhiêu?.v.v..
(Theo Người viễn xứ)